Song
Song Với Tuyên Chiến Thương Mại với Trung Quốc sẽ là chạy đua vũ trang ở Ấn Độ
- Thái Bình Dương.
Tran Hung
Bài toán làm «cạn tiền» của Trung Quốc đã được Trump nhấn nút, bước tiếp theo là phải dụ cho Tập Cận Bình vung tiền mua sắm vũ khí...
Bài toán
làm «cạn tiền» của Trung Quốc đã được
Trump nhấn nút, bước tiếp theo là phải dụ cho Tập Cận Bình vung tiền mua sắm vũ
khí để rồi gục ngã giữa đường đua như thời ông Reagan đã hạ gục Liên Xô.
Với việc dựng
lên hàng rào thuế quan nhắm vào hàng hóa của Trung Quốc mà Trump vừa ký ban
hành đã làm cho cộng sản Trung Quốc thay đổi liên tục trạng thái tâm lý từ tức
giận sang lo sợ và lúng túng. Là một võ sỹ đấm bốc, khi đã dồn đối thủ vào góc
đài thì lẽ tất nhiên một chuỗi đấm liên hoàn sẽ được tung ra để hạ knock - out
là việc phải làm, Trump cũng sẽ theo đấu pháp này để hạ gục Tập Cận Bình chớp
nhoáng trên sàn đấu.
Khi cộng sản
Trung Quốc đang choáng váng trước cuộc chiến tranh thương mại do Trump phát động,
nếu cùng lúc này, Mỹ khuấy động Biển Đông, Ấn Độ khuấy động biên giới với Trung
Quốc và Biển Ấn Độ Dương, Úc và Nhật làm tiền vệ con thoi lôi kéo các quốc gia
Đông Nam Á, đồng thời lực lượng thánh chiến ở các khu tự trị Tây Tạng, Tân
Cương, Nội Mông lại trỗi dậy thì con cọp giấy Trung Quốc sẽ sớm bị lột da nấu
cao. Bởi vì ngoài việc bốc hơi hàng tỷ đô la do thiệt hại mà chiến tranh mang lại
thì Trung Quốc còn phải vung tiền ra mua sắm vũ khí để «vừa tự vệ - vừa bảo vệ Giấc mộng Trung Hoa», điều này sẽ làm cho nền
kinh tế của Trung Quốc lao nhanh về vực thẳm.
Trên hình
diện chung, đồng minh của Trung Quốc chỉ là các quốc gia nghèo đói, nhà cầm quyền
của các quốc gia này dựa vào Trung Quốc một mặt để «giữ đảng, giữ quyền», mặt khác họ dựa vào Trung Quốc vì sức ép của
Trung Quốc trong binh pháp «viễn giao, cận
công» tức «xa ban giao, mua chuộc, gần
uy hiếp, công kích». Xét về bản chất thì Trung Quốc hoàn toàn không có đồng
minh mà chỉ có «hữu hảo tình thế». Vì
vậy, khi giậu đổ thì bìm sẽ leo là lẽ tất nhiên. Mặt khác, khi kinh tế lao dốc,
với dân số hơn 1,4 tỷ dân sẽ là mối họa cho đảng cộng sản Trung Quốc và cá nhân
của Tập Cận Bình. Để hạ nhiệt «nội loạn»
thì Trung Quốc sẽ xuất khẩu «nội loạn»
ra các nước láng giềng”, điều này sẽ làm cho các nước trong phạm vi ảnh hưởng của
Trung Quốc phải gia tăng phòng vệ bằng cách tăng cường mua sắm vũ khí. Các nước
có khả năng cung cấp vũ khí hiện nay không ai khác ngoài Mỹ, Nga , Israel
nhưng vũ khí Nga có vẻ kém hấp dẫn hơn.
Như vậy, Mỹ
sẽ bị thiệt hại chút ít do hàng hóa nhập vào Trung Quốc chịu thuế cao nhưng bù
lại Mỹ sẽ mang về nước những xấp đô la đầy ắp trong va ly nhờ các hợp đồng bán
vũ khí. Ngược lại, Trung Quốc vừa chật vật lo cho hơn 1,4 tỷ cái miệng háu ăn,
lo bình định nội loạn và căng nhất là lo «chống
lại sự trỗi dậy vũ trang» của các nước lân bang bằng cách dốc tiền mua sắm
vũ khí để giữ vững «cái uy» của mình.
Trung Quốc sẽ chẳng khác gì một gã trọc phú trúng mùa ba năm tích cóp sắm vàng
giờ phải bán vàng mua nhà đất ở trung tâm để con cái ăn học, số tiền trúng mùa
ba năm kia sẽ chẳng thấm tháp vào đâu so với căn nhà mặt phố.
Chiến
tranh thương mại là những cú đấm làm hoa mắt Tập Cận Bình, chạy đua vũ trang mới
chính thức là loạt đấm knock - out con cọp giấy Trung Quốc. Tập Cận Bình ngon cố
cũng chết mà nuốt nhục luồn trôn như Hàn Tín cũng tiêu. Đây chính là cơ hội tốt
để cộng sản Việt Nam chuộc tội với nhân dân, đó là hãy khẩn trương khởi kiện
Trung Quốc lên PCA để lấy lại Hoàng Sa, Trường Sa và hàng tấn đô la Mỹ mà Trung
Quốc phải bồi thường vì đã cướp đoạt và chiếm đóng trái phép Hoàng Sa và Trường
Sa suốt mấy chục năm qua./.
Tran Hung
No comments:
Post a Comment