Bom
hẹn giờ bắt đầu phát nổ
trên đầu Tập Cận Bình
trên đầu Tập Cận Bình
Tran Hung.
Theo tờ New York Times, Giáo sư Hứa Chương Nhuận của Đại học Thanh Hoa ở
Bắc Kinh đã có một bài viết táo bạo kêu gọi các đại biểu quốc hội Trung cộng
xóa bỏ quyền lãnh đạo tuyệt đối của ông Tập Cận Bình mà trước đó vào tháng 3,
tuyệt đại đa số đại biểu quốc hội Trung cộng bỏ phiếu tán thành bãi bỏ quy định
trong hiến pháp quy định chủ tịch nước chỉ được đảm nhiệm 2 nhiệm kỳ liên tiếp.
Theo đó, Tập có thể tiếp tục duy trì quyền lực thêm một thập niên nữa,
thậm chí lâu hơn thế, ở 3 vị trí quan trọng nhất là Chủ tịch nước, Tổng bí thư
đảng Cộng sản Trung Quốc (CPC) và Chủ tịch Quân ủy Trung ương (CMC).
Nhưng giờ đây, trước đòn hiểm của Donald Trump, uy tín của Tập sẽ tụt
dốc như chứng khoán của Trung cộng. Giới tinh hoa Trung cộng bắt đầu lên tiếng
chỉ trích gay gắt Tập Cận Bình.
Họ cho rằng cuộc chiến thương mại với Mỹ có thể được kiềm chế, nếu Bắc
Kinh có cách hành xử linh hoạt hơn, và giảm bớt giọng điệu hiếu thắng. Giáo sư
Giả Khánh Quốc (Khoa Quan hệ quốc tế, Đại học Bắc Kinh) nói: «Trung cộng nên lựa chọn hình ảnh khiêm tốn
hơn trong việc giải quyết các vấn đề quốc tế. Đừng tạo ra bầu không khí giống
như kiểu chúng ta sắp thế chỗ của Mỹ đến nơi».
Trong xã hội Trung cộng và thời Tập Cận Bình với uy quyền «cửu ngũ chí tôn» thì việc giới trí thức
tinh hoa dám lên tiếng chỉ trích hoàng đế Tập đại đại quả là to gan. Điều này
cho thấy thượng tầng xã hội Trung cộng đã bắt đầu rối loạn, phân rã, khi thượng
tầng rối loạn thì sẽ truyền chấn động của nó xuống hạ tầng xã hội, đó là tầng
lớp lao động. Tầng lớp lao động Trung cộng rất khắc khổ vì tham nhũng, bóc lột
hoành hành, phúc lợi xã hội rất thấp. Móng nhà có sức bền kém như vậy thì làm
sao trụ nổi trước chấn động của các tầng cao truyền xuống, nhà sẽ đổ sập, cộng
sản Trung cộng sẽ nối gót Liên Xô, Đông Âu. Cộng sản Việt Nam sẽ chạy đi
đâu ? Tôi bắt đầu mê và phục lão Trump lắm luôn. Tôi mê tuyệt kỷ của lão này
như nhận định hôm 20/7/2018 dưới đây.
Tuyệt
kỹ của Donald Trump bức tử Tập Cận Bình
Trump quá cao tay khi vận dụng sở trường kinh doanh vào chiến trường
chính trị để ép Tập Cận Bình từ bỏ giấc mộng Trung Hoa, cứu nhân loại thoát đại
họa «chết bởi Trung quốc».
Là doanh nhân, Trump luôn trân trọng câu «khách hàng là thượng đế - đối tác là cạnh tranh công bằng chứ không thù
địch». Chính vì lẽ đó, Trump đã từng nói trước khi tuyên bố sẽ đánh thuế
lên tất cả hàng hóa mà Trung Quốc xuất sang Mỹ với tổng giá trị hàng hóa bị áp
thuế là 500 tỷ USD rằng «Tôi làm vậy
không phải vì động cơ chính trị mà là làm điều đúng đắn cho đất nước.. Chúng
tôi đã bị Trung Quốc lợi dụng quá lâu».
Đồng thời, dù trên mặt trận thương mại Mỹ - Trung, Trump luôn cứng rắn,
gay gắt nhưng ông ta vẫn luôn ca ngợi Tập Cận Bình, đối thủ cạnh tranh rằng «Tôi rất quý chủ tịch Tập Cận Bình nhưng thế
này là thiếu công bằng».
Trong quan điểm kinh doanh, Trump luôn xem mọi đối tác đều bình đẳng,
mọi khách hàng đều là «thượng đế», đó
là lý do tại sao mọi người, kể cả những người đang thụ án, nếu có đủ «tiền sạch» thì sẽ có cơ hội sở hữu những
căn hộ mà ông chủ Trump là bên bán. Một quan điểm hoàn toàn khác với quan điểm
của những người «ngụy quân tử», đạo
mạo một cách ngụy tạo, phù phiếm để «che
mắt thiên hạ mà thu phục nhân tâm».
Trở về trọng tâm cuộc chiến thương mại Mỹ - Trung. Rõ ràng chính Trung
Quốc là kẻ đã âm thầm phát động chiến tranh thương mại toàn cầu bằng việc dựng
lên hàng rào thuế quan, đẻ ra những ràng buộc chủ quan để ngăn chặn hàng hóa
các nước nhập vào Trung Quốc, đáng lưu ý hơn đó là Trung Quốc đã «chơi tồi» khi trợ giá cho hàng hóa sản
xuất trong nước và tồi tệ, dã man hơn là «bóc
lột tận cùng» nhân dân mình bằng việc «đè
lương» để có lợi thế cạnh tranh với các nước khác nhờ vào «nguồn lao động giá rẻ dồi dào», thứ đến
là cộng sản Trung Quốc đã gieo rắc tội ác cho chính nhân dân Trung Quốc và các
đồng minh kinh tế bằng việc «tàn phá môi
trường, vét sạch tài nguyên» để đổi lấy những xấp đô la nhuộm đầy tử khí,
chết chóc, bệnh tật.
Nếu không ngăn chặn ngay mộng bá quyền của Trung Quốc thì đại họa sẽ ập
xuống cho nhân loại bởi kết cục «chết bởi
Trung Quốc» là khó tránh khỏi. Nhưng để ngăn chặn, làm suy tàn, kiệt quệ Trung
Quốc thì giải pháp nào là tối ưu ?
Mỹ trên cơ Trung Quốc về tiềm lực quân sự nhưng lại dưới cơ Trung Quốc
về số đông nhân mạng, đặc biệt là dưới cơ Trung Quốc về chỉ số tàn ác, xem mạng
người như cỏ rác mà cuộc chiến tranh Triều Tiên chỉ vỏn vẹn có 3 năm từ năm
1950 - 1953 Trung Quốc đã nướng đi đến «400.000
quân chết và mất tích; 486.000 quân bị thương; 21.000 quân bị bắt làm tù binh.
Kết thúc cuộc chiến này đã để lại di chứng chiến tranh cho cựu binh Mỹ và Đồng
minh một nỗi ám ảnh kinh hoàng bởi “chiến thuật biển người”» của cộng sản Trung
Quốc. Nói chẳng đâu xa, ngay trong chiến tranh xâm lược Việt Nam vào năm 1979
cũng vậy, hàng vạn quân Trung Quốc cứ tràn lên trong chiến thuật biển người đã
khiến bộ đội Việt Nam nhợn tay khi bóp cò vì phải nã đạn vào biển người như bắn
vịt trên game.
Trong mắt của nhân loại tiến bộ, người Mỹ nổi trội hơn hẳn nhờ tính «nhân đạo, nhân văn».. Bất kỳ vị tổng
thống nào cũng đều dặn mình phải hành động theo Đức Chúa Trời, tỷ phú Trump
cũng vậy, khi tuyên thệ nhậm chức, ông ta luôn gọi Chúa, hướng về Chúa để mang
hòa bình đến cho nhân loại. Khi ngồi vào ghế tổng thống Mỹ, ông ta liền ban
hành đạo luật «cấm nạo phá thai», một
việc làm hết sức nhân văn.
Vì vậy, ông đã quyết định chọn thương mại để làm vũ khí hạ gục Trung
Quốc, một thứ vũ khí không gây sát thương cho đối phương nhưng lại là bom chùm
không thuốc nổ làm sụp đổ Trung Quốc và làm nước Mỹ mạnh hơn với mục tiêu «nước Mỹ trên hết» mà ông tuyên bố khi ra
tranh cử.
Nhiều người vẫn còn ảo giác khi nói rằng việc Trump chọn thương mại để
đáp trả lại «mộng bá quyền» của Trung
Quốc là sai lầm nhưng thực ra họ đang cực kỳ sai lầm. Dẫu biết rằng số tiền
thuế áp lên tổng lượng hàng hóa của Trung Quốc có giá trị lên đến 500 tỷ USD
hàng năm không là gì so với tiềm lực kinh tế của Trung Quốc là 20.000 tỷ USD,
bởi giả dụ Trump đổ đồng áp thuế lên hàng Trung Quốc với mức thuế 20% thì Trung
Quốc chỉ bị mất số tiền mỗi năm là: 500 tỷ USD x 20% = 100 tỷ USD và theo họ số
tiền này do dân Mỹ chi trả vì khi hàng chịu thuế, giá bán sẽ tăng lên do cõng
thuế, người tiêu dùng chịu thiệt thòi.
Thế nhưng họ quên rằng, khi hàng Trung Quốc đội giá trên đất Mỹ, dân Mỹ
sẽ không dại gì mua nó với giá cao, họ quay sang mua sắm hàng Mỹ và các nước
khác, điều này kích thích cho các nhà sản xuất nội địa Mỹ phát triển đáp ứng
quy luật «cung - cầu». Công ăn việc
làm tăng lên, thất nghiệp hạ xuống, ngân khố quốc gia tăng lên, dòng tiền này
sẽ chảy vào các quỹ phúc lợi xã hội, nâng cao đời sống, mức thu nhập của công
dân Mỹ. Đó chính là lý do tại sao cổ phiếu Mỹ ổn định, FED tăng trần lãi suất
trong bối cảnh chiến trường thương mại Mỹ - Trung đang nóng lên từng ngày.
Ngược lại, phía bên kia chiến tuyến, Trung Quốc đang hỗn loạn, cổ phiếu
lao dốc, tài phiệt tháo chạy, bong bóng bất động sản sắp nổ tung, các quỹ phúc
lợi phá sản, ngân hàng trung ương phải bán USD cứu nền kinh tế... Bởi vì Tập
Cận Bình đã dính đòn hiểm của Donald Trump trong thức «hồi mã thương». Nếu như Tập Cận Bình dùng tiền bẩn đi «bẫy nợ, nhiễu loạn» bên ngoài Trung Quốc
thì tỷ phú Trump lại âm thầm «đặt bom hẹn
giờ» ngay trong lòng Trung Quốc. Bom hẹn giờ mang thương hiệu Trump được
tạo ra từ lực lượng lao động đông đúc của Trung Quốc.
Bởi khi hàng xuất khẩu bị áp thuế cao, buộc Trung Quốc phải tự hạ các
chi phí sản xuất và vận chuyển gồm: nhân công, nguyên liệu đầu vào, nhiên liệu
vận hành, chi phí quản lý, cước vận chuyển... để giữ giá bán như giá trước khi
chưa bị áp thuế mới đủ sức cạnh tranh. Điều này dẫn đến kết cục là «giá nhân công vốn rẻ mạt giờ bị ép xuống
tiếp», giá các khoản chi phí khác cũng bị kéo xuống, đây chính là «bom chùm hẹn giờ» mà Trump gài vào Trung
Quốc, bởi khi người lao động bị bóc lột tận xương tủy thì họ sẽ «quai búa - trở liềm» đập vào đầu, cắt
vào cổ giới cai trị, giới cầm quyền. Cộng sản Trung Quốc sẽ khó thoát nạn này.
Nhưng nếu cộng sản Trung Quốc tiếp tục «trợ
lương-trợ giá-trợ cước» thì kho dự trữ quốc gia sẽ vơi dần và rỗng két. Lúc
này Trung Quốc lấy tiền đâu để hoàn thành «vành
đai con đường», Tập Cận Bình lấy sức đâu để trị vì vĩnh cửu, để thưởng
ngoạn «giấc mộng Trung hoa» ?
Chắc chắn một điều, khi Trung Quốc ngoan cố đáp trả Mỹ, đẩy cuộc chiến
thương mại Mỹ - Trung tới ngưỡng buộc Trump phải nâng mức thuế lên 500 tỷ USD
thì đòn đánh quyết định của Trump sẽ là vũ khí «dầu mỏ». Mỹ sẽ trói chặt Iran ,
Venezuela
triệt nguồn cung dầu mỏ chủ yếu cho Trung Quốc, đồng thời giật dây OPEC, Nga
tăng giá dầu kịch trần. Lúc này hàng hóa của Trung Quốc xuất đi các nước vừa
phải tự giảm cước vận chuyển để hạ giá cạnh tranh, vừa vấp phải giá dầu cao
ngất ngưỡng và khan hiếm buộc nó phải ùn ứ ngay trên sân nhà. Thất nghiệp lịch
sử sẽ diễn ra khắp Đại lục, ấy là lúc bom chùm hẹn giờ của tỷ phú Trump phát nổ
vì đã đúng giờ G. Những thành viên của khối EU và một số nước khác cũng sẽ bị
điêu đứng vì nguồn cung và giá dầu, trong khi đó gấu Nga lại vô tình hưởng lợi.
Đó là lý do tại sao Trump muốn bắt tay Nga và lại bị EU lên án Trump, ra mặt
cứu lấy Iran ...
Dù mọi việc đang nằm ở tương lai nhưng hành động vừa qua của Trump cũng
như lộ trình của ông ta vạch ra đã cho chúng ta tin tưởng và hy vọng «Trung cộng sẽ tan rã, cộng sản Việt Nam sẽ chết
theo. Việt Nam
sẽ trường tồn, biên cương, hải đảo sẽ trở về chủ cũ»./.
Tran Hung.
No comments:
Post a Comment