Tổng Thống Ngô Đình Diệm trong cách mạng dân chủ Miền Nam đã làm gì để giải
quyết 10 vấn nạn vĩ đại của Việt Nam vào thế kỷ 20?
Trong những ngày vừa qua, sau
khi Tiểu Luận 87 trang của tôi gởi đi khắp nơi, sau đó xuất-hiện những bài viết
cũ chỉ trích và lên án Tổng Thống Ngô Đình Diệm và chế độ Cộng Hòa Việt Nam. Trong
bài viết rất công phu và rất dài này có trích dẫn gần 20 cuốn sách của các tác
giả ngoại quốc nổi tiếng cũng đã chỉ trích, chê bai, thóa mạ, lăng nhục, lên án
gay gắt Tổng thống Diệm và chế độ Cộng Hòa Việt Nam. Họ cho rằng tôi duyệt xét lại lịch
sử Việt Nam, tôi chỉ trích dẫn một chiều và thiếu khách-quan khi nghiên cứu lịch sự
Việt Nam cận đại về Tổng thống Diệm và Đệ I Cộng Hòa.
Trong bài viết này tác giả là một
cây viết cột trụ trong hàng ngũ đội lốt tôn giáo, chống đối quyết liệt và dai dẳng
Tổng thống Diệm từ 52 năm qua (1963-2015). Tác giả phê-bình Tổng thống Diệm chẳng có tài,
có đức và chế độ của ông chẳng đạt được thành-quả gì trong sự lảnh-đạo Quốc-Gia,
chỉ tham nhũng thối nát và gia đình trị. Trong khi đó tác giả lại hết lời xưng
tụng Hồ Chí Minh, theo tác giả Hồ Chí Minh là suốt đời tận tụy, gian khổ để tranh đấu
dành độc lập cho đất nước và Tổ Quốc Việt Nam, xưng tụng Hồ Chí Minh có tấm lòng nhân từ bao
la như vũ trụ. Đặc biệt là tác giả chê bai cộng đồng Hải Ngoại là «những người
chống cộng ngớ ngẩn». Từ những luận điệu như thế quá đủ để cho các độc
giả khi đọc bài viết này thấy tác giả đứng vào vị trí nào trong lòng dân tộc Việt.
Bài viết không chỉ không khách quan, không công bình và có giá tri nghiên cứu
hàn lâm mà còn cố tình che dấu cùng đánh tráo sự thật của lịch sử mà phần đông
những chứng-nhân lịch-sử đều biết thật rỏ-ràng. Từ đó cho thấy tác giả là người
trí thức tự nguyện trở thành «thằng ngốc hữu dụng» (idiot
usefulness) (mượn chữ này của Paul Kengor, tác giả cuốn Dupes) cho CS
khai thác trục lợi như một ngòi viết thiếu hẳn lương thiện trí thức đã tự đồng
hóa và đồng lõa với tội ác và gian trá của cộng sản mà toàn dân Việt ai cũng biết
rất rõ bộ mặt thật ghê tởm của Hồ Chí Minh và Cộng sản Việt Nam. Khi người trí thức biện minh, đồng
lõa với tội ác và man trá thì họ làm gì còn lương tri, lương năng và lương tâm nữa.
Ngoài ra, còn những tài liệu và
luận cứ của các tác giả ngoại quốc tả phái hay thiên tả mà tác giả bài viết này
trích dẫn là những thành phần trí thức của Mỹ và Âu Châu; trong đó có một người
trí thức tên tuổi lừng lẫy khắp thế giới là Jean Paul Sartre, trong thời gian
Chiến Tranh Việt Nam, Sartre đã phê-phán thật điên-rồ không ai có thể quên được
là: «chỉ có những con chó mới chống cộng sản». Câu nói của Sartre
làm cho những người phản chiến tại Mỹ nhẩy tưng tưng như bọn đồng bóng trước
đám đông không có đầu óc, mê sảng và chỉ có mê tín vào ảo tưởng cộng sản. Họ vừa
nhẩy vừa hò hét trông man rợ như bày thú:” Hồ, Hồ, Hồ, sẽ chiến thắng”. Tiếng
hô đã làm rung chuyển Tòa Bạch Ốc và Quốc Hội Hoa Kỳ. Từ những hình ảnh sống động
đó cho thấy bô mặt thật của thế giới trí thức thiên tả tại Mỹ và đầy dẫy tại Âu
Châu chẳng có ai «khách quan» khi viết
về Tổng thống Diệm, nền Đệ I Cộng Hòa và viết về Chiến Tranh Việt Nam. Đó là những cuốn
sách rất khiếm khuyết, sai lầm và thiếu sót cũng như hoàn toàn bất lương, bất
trí, vô minh, bất nhân và bất công trước những SƯ THẬT VÀ LẼ PHẢI
tại Việt Nam trong thời chiến tranh. Chính Tổng Thống Richard Nixon trong cuốn
No More Vietnam đã viết về 22 lỗi lầm của hơn 1200 cuốn sách viết về Chiến
Tranh Việt Nam.
Và trong bài viết gởi để nhắc
tôi về «tính khách quan» khi viết về Tổng thống Diệm và Đệ I Cộng Hòa đều có 22
lỗi lầm như Tổng thống Nixon đã nói. Sau Nixon, Paul Kengor có viết cuốn Dupes, sách
dày 607 trang và xuất bản 2010, tức viết về những người trí thức ưu tú tại Mỹ
và Âu Châu chính là những thằng ngốc hữu dụng đã bị những người cộng
sản quốc tế và Việt Nam khai thác trục lợi thật tinh vi quỉ quái thật tàn nhẫn
với mục đích mượn tay «những thằng ngốc hữu
dụng» này để chĩa những mũi dùi cực độc vào trái tim khắc khoải lắm đau
thương của dòng sử mệnh Việt vào thời cận đại và hiện đại.
Lẽ ra khi tham vọng quyền lực mù quáng của Hồ Chí Minh
và Cộng sản Việt Nam gây ra chiến tranh điêu tàn cho Việt Nam thì người trí thức lương thiện và
sáng suốt phải xử dụng tâm hồn, trí tuệ sáng láng của họ ngăn chặn sự mù quáng
của tham vọng quyền lực bất chính, ngăn chặn chiến tranh để cứu vớt nạn nhân của
tham vọng quyền lực và nạn nhân của chiến tranh ra khỏi vùng lửa đạn là toàn
dân Miền Nam Việt Nam, nhưng ngược lại, họ đã chĩa mũi dùi vào Tổng Thống Diệm và nạn nhân của
chiến tranh. Tại sai như vậy? Những kẻ chủ trương gây ra chiến tranh thảm khốc
cho dân tộc Việt Nam đang ngồi tai Hà Nội, Bắc Kinh, Havana, Moscow, thì không bị chỉ
trích, lên án. Ngượi lại, được ca tụng và được khoác hào quang như những vị cứu
tinh của những kẻ bị áp chế. Lẽ ra người trí thức phải biết sự thật và lẽ phải
nằm ở đâu để mà hành xử sao cho xứng đáng vị trí cao quý của trí thức. Âu Châu
đã có một Karl Marx lầm lạc và lang thang mất lối đứng lên hô hào làm cách mạng
cộng sản, muốn có cộng sản thì cách mạng phải sản sinh ra những con người tự
nguyện làm người vô sản. Trong khi đó tuyệt nhiên không có một người trí thức ở
Mỹ và Âu Châu muốn làm người «vô sản»
cả thì lý tưởng cộng sản nằm ở chỗ nào? Tệ hại hơn nữa là những ai cổ súy và
bênh vực cho cái gọi là «lý tưởng cộng sản»
của Hồ Chí Minh và Cộng sản Việt Nam quả đúng là những thằng ngốc hữu dụng của cộng sản. Tại sao
cách mạng CS là một ảo tưởng? Bởi vì tuyệt đối không có ai muốn hy sinh tranh đấu
gian khổ để rồi lại trở thành vô sản cả. Khi nào tất cả những người cộng sản tự
nguyện trở thành người vô sản thì mới có «
xã hội cộng sản» được, phải vậy không? Ở xã hội cộng sản Hoa Lục và Việt Nam con
người chỉ nhìn thấy những người cộng sản tận tụy, háo hức và hứng khởi đi tìm
kiếm và vơ vét tài sản của dân và của quốc gia suốt 70 năm qua. Vì thế có ai hỏi
thì những người cộng sản ấy đều nói: Anh có điên và bị mát giây không, làm sao «vô sản» được, cha nội? Sự thật như thế
đó. Triết lý Marxist chủ trương «duy vật» đã
là một sai lầm nghiêm trọng cho giá trị nhân bản. Tự nhận mình «vô thần» còn sai lầm nghiêm trọng hơn nữa,
bởi vì con người «vô thần» là con người
«vô hồn» và «vô lương tâm». Một con người như thế làm sao tránh khỏi «vô minh»?
Lý thuyết kinh tế lại càng sai lầm hơn nữa. Tại sao? − Tại vì xóa bỏ quyền tư hữu là chủ trương mọi người thành «vô sản» để thành «xã hội cộng sản». Nhưng trên thực tế, con người nhìn vào 27 quốc gia cộng sản trên toàn thế giới, đặc biệt là tại Hoa Lục và Việt Nam, vẫn tự nhận là những quốc gia cộng sản, nhưng con người không thể nào tìm đâu ra một người «vô sản» trong hai xã hội đó. Tại sao «lý tưởng cộng sản» lại vớ vẩn như thế này? Đường lối chính trị thì «chuyên chính vô sản» và «hận thù giai cấp» để mong xóa bỏ mọi giai cấp trong xã hội để biến tất cả mọi người thực sự thành «vô sản». Nhưng càng nỗ lực xóa giai cấp thì xã hội càng có nhiều có nhiều giai cấp. Càng nỗ lực xóa bỏ «quyền tư hữu» thì càng sản sinh ra nhiều người hữu sản trong hàng ngũ những người cộng sản. Cuối cùng trong hai xã hội Trung Hoa và Việt Nam không thể tìm đâu ra một người «vô sản», đó là sự thật không thể chối cãi. Những người trí thức thiên tả và tả phái tại Mỹ và Âu Châu giải thích những hiện tượng vớ vẩn của «lý tưởng cộng sản» như thế nào đây khi nhìn vào xã hội Trung Hoa và Việt Nam?
Lý thuyết kinh tế lại càng sai lầm hơn nữa. Tại sao? − Tại vì xóa bỏ quyền tư hữu là chủ trương mọi người thành «vô sản» để thành «xã hội cộng sản». Nhưng trên thực tế, con người nhìn vào 27 quốc gia cộng sản trên toàn thế giới, đặc biệt là tại Hoa Lục và Việt Nam, vẫn tự nhận là những quốc gia cộng sản, nhưng con người không thể nào tìm đâu ra một người «vô sản» trong hai xã hội đó. Tại sao «lý tưởng cộng sản» lại vớ vẩn như thế này? Đường lối chính trị thì «chuyên chính vô sản» và «hận thù giai cấp» để mong xóa bỏ mọi giai cấp trong xã hội để biến tất cả mọi người thực sự thành «vô sản». Nhưng càng nỗ lực xóa giai cấp thì xã hội càng có nhiều có nhiều giai cấp. Càng nỗ lực xóa bỏ «quyền tư hữu» thì càng sản sinh ra nhiều người hữu sản trong hàng ngũ những người cộng sản. Cuối cùng trong hai xã hội Trung Hoa và Việt Nam không thể tìm đâu ra một người «vô sản», đó là sự thật không thể chối cãi. Những người trí thức thiên tả và tả phái tại Mỹ và Âu Châu giải thích những hiện tượng vớ vẩn của «lý tưởng cộng sản» như thế nào đây khi nhìn vào xã hội Trung Hoa và Việt Nam?
Vì thế, tất cả những ai còn mơ
mơ màng màng về «lý tưởng cộng sản» tại
Mỹ và Âu Châu đã đến lúc phải nhìn vào thực tế hai xã hội cộng sản tại Việt Nam và
Hoa Lục. Cả hai đảng cộng sản này đã có 70 năm làm cách mạng cộng sản mà tuyệt
đối chưa sản sinh ra, dù chỉ một người thực sự là «vô sản» trong hai quốc gia cộng sản này. Tại hai quốc gia này những
người có quyền đều vơ vét tài sản của dân và của quốc gia để trở thành những
người tư bản và giầu có hơn tư bản Hoa Kỳ và Âu Châu. Chỉ vì tin theo chủ nghĩa cộng sản vô
thần nên những người cộng sản đều trở thành những kẻ hoàn toàn vô lương tâm và
vô minh trong đời sống và trong đường lối cai trị quốc gia. Trong lịch sử chính
trị và văn minh thế giới, chưa có giai đoạn lịch sử nào chế độ chính trị và những
người cầm quyền hành quốc gia lại xấu xa và tồi bại và vô minh đến như thế. Trước
thực tế như thế, những người trí thức ở Mỹ và Âu Châu đã dọn đường cho cộng sản
chiếm Miền Nam Việt Nam bây giờ ở đâu cả rồi? Họ có thấy được sự mù quáng và mê sảng của họ
không? Họ đã có một giây phút nào để ăn năn sám hối trước sự lầm lạc chưa? Vậy
từ nay xin đừng ai đi truyền-bá và thuyết minh về Chủ nghĩa Cộng sản nữa nhé.
Khi Hồ Chí Minh và Cộng sản Việt Nam gây chiến tranh
để tiến chiếm Miền Nam Việt Nam, sát hại Tổng Thống Diệm và xô đổ nền Đệ I Cộng Hòa Việt Nam, chỉ
vì những người trí thức thiên tả tại Mỹ và Âu Châu đã nỗ lực không ngừng để
vinh danh xưng tụng Hồ Chí Minh và Cộng sản Việt Nam. Mặt khác lại nỗ lực không ngừng để chê bai, chỉ
trích và lăng nhục Tổng thống Diệm và chế độ Cộng Hòa Việt Nam. Tất cả chỉ dọn đường cho Hồ Chí Minh
và Cộng sản Việt Nam bức tử Miền Nam Việt Nam. Bây giờ những lời chỉ trích và chê bai lăng nhục đó lại được
người tay sai của Cộng sản Việt Nam viết ra nhằm mục đích gì đây? Nếu viết ra không phải để
tuyên truyền cho cách mạng CS thì viết ra để làm gì khi Chủ -nghỉ CS đã thực sự
bị vất vào sọt rác của lịch sử ? Phải chăng viết ra để mong chạy tội trước lịch
sử đầy lầm lạc và tội ác chất chồng như núi cao hay sao? Lịch sử đã có tiền đề
thì phải có phản đề và tổng hợp đề của lịch sử.
Phản đề đó hôm nay chính là 10 vấn
nạn vĩ đại trên dòng sử mệnh Việt đã có từ 1945-2015. Phản đề đó được xử dụng
không phải để phản bác mà là tra-vấn 14 kẻ thù đã sát hại Tổng Thống Diệm và
ông Ngô Đình Nhu cũng như đóng đinh nền Đệ I Cộng Hòa Việt Nam trên thập tự giá
và bức tử luôn Hòn Ngọc Viễn Đông của Miền Nam Việt Nam vào tháng 4-1975. Từ đó cánh cửa của
địa ngục trần gian đã mở ra để cho hơn 15 triệu con người Miền Nam Việt Nam vô tội chui vào
cho đến ngày nay.
Những tra vấn não nề và buồn bã
lần lượt như sau:
1---Các ngài làm được gì và sẽ
làm như thế nào với một quốc gia chưa phát triển như Việt Nam?
2---Các ngài làm được gì và làm
như thế nào về tình trạng dân trí Việt Nam---khi 80% dân không biết đọc biết viết,
và chưa từng được phát triển trí thức, tinh thần và đạo đức xã hội?
2---Các ngài làm được gì và làm
như thế nào khi văn hóa và chính trị của Việt Nam vẫn còn lạc hậu?
4---Các ngài làm được gì và làm
như thế nào với một xã hội còn bất công và bất bình đẳng như Việt Nam?
5---Các ngài làm được gì và làm
như thế nào với một nền kinh tế nghèo khó như Việt Nam?
6---Các ngài làm được gi và làm
như thế nào với một xã hội đày hận thù, xung đột và sâu xé giữa người và người,
giữa phe này và phe khác khiến dân tộc Việt Nam luôn luôn phải sống trong vực
thẳm chia rẽ?
7---Các ngài làm được gì và làm
như thế nào khi ba lần độc lập (1945, 1949 và 1954) của Việt Nam bị Hồ Chí Minh, Cộng sản Việt Nam
và quốc tế cộng sản phá tan tành?
8---Các ngài làm được gì và làm
như thế nào khi Hồ Chí Minh và Cộng sản Việt Nam làm tay sai cho quốc tế cộng sản, xâm nhập vào tất
cả nghõ ngách của đời sống quốc gia để khủng bố, đe dọa, giết chóc kinh hoàng
cho người dân và các viên chức chính quyền xã ấp cũng như phá hoại triệt để và
toàn diện xã hội Miền Nam?
9---Các ngài làm được gì và làm
như thế nào khi an ninh quốc gia và sự toàn vẹn lãnh thổ của Miền Nam luôn luôn mấp
mé bờ vự thẳm?
10---Các ngài làm được gì và làm
như thế nào khi quyền tối thượng và quyền tự quyết của dân tộc Việt Nam đang
lung lay tận gốc rễ?
10 vấn nạn vĩ đại trên đã biểu
hiện thật rõ ràng thực trạng xã hội Việt Nam trong khoảng thời
gian 1945-1975. Thực trạng xã hội đó chính là dòng sinh mệnh não nề của
dân-tộc VIỆT-NAM.
Khi Hoàng Đế Bảo Đại trao tất cả quyền hành dân sự và quân sự cho Thủ Tướng Diệm; đồng
thời trao luôn cho ông cả dòng sinh mệnh não nề của dân tộc Việt
vào tay ông. Trước Tổng thống Diệm, Hoàng Đế Bảo Đại đã từng trao quyền cho 6 vị thủ tướng
là Trần Trọng Kim (1945), Nguyễn Văn Xuân (1950), Nguyễn Phan Long (1950), Trần
Văn Hữu (1950), Nguyễn Văn Tâm (1952), và Hoàng Thân Bửu Lộc (1954) gánh vác và
lèo lái con thuyền quốc gia Việt Nam.
Sau khi Tổng thống Diệm và ông Nhu bị thảm
sát. Từ tháng 11-1963-1965 có 5 vị thủ tướng ra gánh vác con thuyền Việt Nam: Dương
Văn Minh (1963), Nguyễn Khánh (1964), Trần Văn Hương (1964), Phan Huy Quát (1965),
và Nguyễn Cao Kỳ (1965).
Tất cả 11 vị thủ tướng kể trên chỉ sống còn và
tồn tại được cao nhất là 1 năm; phần đông chỉ đứng vững được vài tháng.
Sau 1975 Cộng sản Việt Nam cũng đã có 40 năm
sống còn và tồn tại, nhưng thực trạng xã hội Việt Nam không có gì thay đổi nhưng ngược
lại tồi tệ hơn tất cả các chính quyền Việt Nam trước từ 1945-1975.
Đứng từ những sự thật lịch sử đó
cho thấy Tổng thống Diệm khi được Hoa Kỳ giúp đỡ về mọi phương diện, quân sự, chính trị,
tài chánh, khoa học kỹ thuật và cố vấn tất cả mọi ngành để làm cuộc CÁCH MẠNG DÂN CHỦ CHO MIỀN NAM từ
1954-1963. Chỉ trong khoảng 9 năm này 10 vấn nạn vĩ đại của xã hội Việt Nam đã lần lượt
được giải quyết vô cùng tốt đẹp; mặc dù vẫn có nhiều khuyết điểm, sai lầm và
thiếu sót. Nhưng nhìn vào tổng quát từ một xã hội lạc hậu, nghèo đói với những
đe dọa khủng khiếp của Hồ Chí Minh và Cộng sản Việt Nam, Tổng thống Diệm đã khai sinh ra nền Đệ I Cộng Hòa
và nâng cao Miền Nam trở thành Hòn Ngọc Viễn Đông.
Ngày nay nhìn lại xã hội Miền Nam Việt Nam dưới
thời Tổng thống Diệm và nền Đệ I Cộng Hòa như nhìn MỘT CÂY CỦA SỰ SỐNG (the
tree of life) mà Tổng thống Diệm đã gieo trồng và tưới bón chăm lo cho cây trái thật tốt
tươi để nuôi sống ấm no cho hơn 15 triệu con người tại Miền Nam Việt Nam. Trên cây đó vẫn có
những trái héo úa, tàn tạ và hư hao. Đó là lẽ tự nhiên của cây trái dưới mặt đất
này. Đòi hỏi tất cả hoa trái trên cây ấy đều phải tốt tươi là một đòi hỏi phi
lý và phản thiên nhiên. Trong một khu vườn đầy sỏi đá, chất độc, đầy rắn rết, bò
cạp và hùm beo, một mảnh đất khô cằn, thiếu nước, thiếu không khí và ánh mặt trời
như xã hội Việt Nam vào thời đó mà có người trồng được MỘT CÂY CỦA SỰ SỐNG cho
15 triệu con người sống ấm no và hạnh phúc là một PHÉP LẠ.
Hãy nhìn lại thật kỹ xã hội Việt Nam với
10 vấn nạn vĩ đại đó, rồi nhìn vào 11 vị thủ tướng trước và sau Tổng thống Diệm đều đã
nỗ lực tối đa mà rồi cũng đành phải xuôi tay trước 11 vấn nạn của đất nước. Những
vấn nạn lớn lao không tiền khoáng hậu như thế cũng không thể trách họ được. Đó
là những gánh nặng không ai có thể vác nổi.
Sau khi Hồ Chí Minh và Cộng sản Việt Nam cướp chính
quyền vào tháng 9-1945, và sau đó gây ra chiến tranh tiến chiếm vào 1975 đến
nay đã 40 năm, mà 10 vấn nạn của đất nước đã không giải-quyết được, nếu không
muốn nói là tồi tệ gấp ngàn so với trước khi có chiến thắng Điện Biên Phủ . Theo
tiết lộ của triết gia Trần Đức Thảo cho biết, từ sau chiến thắng Điện Biên Phủ;
khi tiếp thu Hà Nội, trong suốt 10 năm sau, tức 1964, Hồ Chí Minh và đảng Cộng sản Việt Nam đã không
có chương trình xây dựng xã hội nào cả. Họ dồn mọi nỗ lực sau chiến thắng để vơ
vét, chiếm đoạt phũ phàng tài sản, nhà cửa và đất đai của dân Hà Nội. Nỗ lực kế
tiếp của họ là xây dựng một hệ thống cùm kẹp và đàn áp người dân thật tinh vi
vì họ biết người dân càng ngày càng bất mãn và không còn ai tin vào cách mạng của
CS nữa.
Kinh tế tập thể đã làm cho Hà Nội rơi vào
nghèo đói khủng khiếp mà không làm sao thoát ra được. Tại các vùng nông thôn, khi
áp dụng chính sách Cải cách Ruộng Đất đã xô đây các vùng nông thôn Miền Bắc
thành những vùng đất tiêu điều hoang phế đầy mùi tử khí. Hận thù giai cấp được
cổ súy và khơi động khắp nơi tạo nên một bầu không khí sợ hãi kinh hoàng cho thế
giới con người. Con tố cha, vợ tố chồng, anh em, bà con họ hàng và bạn bè tố
cáo lẫn nhau tận tình. Hồ Chí Minh và Cộng sản Việt Nam xô người dân Miền Bắc vào những ngày đói khát rùng
rợn. Muôn triệu con người không chỉ run rảy vì đói khát mà run rảy trong lo âu
sợ hãi trước những mũi súng lạnh lùng của đội cải cách. Cả một giang sơn gấm
vóc với hơn 17 triệu con người bỗng chốc bị cách mạng cộng sản xô tất cả vào hầm
tai vạ, rồi bít kín miệng hầm lại, mà không cho phép ai được kêu ca than thở. Kêu
than ư! Kêu than là «phản động», là vẫn
còn u mê, chưa «giác ngộ ý thức cách mạng».
Trong khi đó CÁCH MẠNG DÂN CHỦ tại Miền Nam, Tổng thống Diệm đã lần
lượt giải quyết được 10 vấn nạn vĩ đại của xã hội Việt Nam. Đây là cuộc cách mạng xây dựng quốc gia (revolution of nation-buiding) lần lượt diễn
ra như sau:
1---Từ một quốc gia chưa hề được
phát triển (undeveloped nation), Cách mạng Dân chủ Miền Nam đã biến quốc gia đó thành quốc gia đang phát triển (developing
nation) về mọi phương diện: văn hóa, chính trị, kinh tế, xã hội, quốc phòng, quân
độ, canh- nông, điền địa, thương mại, giáo dục, y tế, kỹ nghệ và chăn nuôi. Đây
là cuộc cách mạng triệt để và toàn diện cho một xã hội lạc hậu để trở thành một
quốc gia hiện đại hóa và phát triển nhất vùng Á Châu, chỉ sau Nhật Bản.
2---Từ một quốc gia có 80% người
dân không biết đọc biết viết vào 1944, Cách mạng Dân chủ Miền Nam đã xây được 4 viện đại học, đưa số sinh viên đại học cả
Đông Dương từ 700 vào 1944, lên 12.000 sinh viên đại học. Từ 20% đưa lên 75% học
sinh từ lớp 1 đến lớp 8. Khắp Miền Nam đều có các trung tâm bình dân học vụ để chống
nạn mù chữ và dậy dân biết đọc biết viết. Phát triển giáo dục để phát triển ĐỜI
SỐNG TINH THẦN, ĐẠO ĐỨC và TRÍ THỨC CHO TOÀN DÂN Miền Nam.
3---Từ văn hóa chính trị lạc hậu
của nho quan hủ bại và thực dân phong kiến, Cách mạng Dân chủ Miền Nam đã xây dựng được một nền văn hóa tổng hợp
Đông-Tây tức tổng hợp giữa tam giáo và Kito giáo. Nền đệ I Cộng Hòa là một hệ
thống chính trị dân chủ hiện đại (modern democratic political system), có Hiến
Pháp và một chính quyền có tam quyền phân lập (separation of power), tư pháp độc
lập. Tất cả mọi người đều bình đẳng trước luật
pháp (equal protection of the law). Luật nhân quyền đã đưa vào
Hiến Pháp để bảo vệ quyền sống, quyền tự do, quyền tư hữu và quyền tìm kiếm hạnh phúc của dân. Chủ nghĩa Nhân Vị (personalism) không mấy ai hiểu là gì? Thực ra đây là cốt tủy của chủ nghĩa nhân bản tâm linh (spiritual humanism) của Kito giáo nhằm chống lại
chủ nghĩa vô thần (atheism) và chủ nghĩa trần tục (secularism) bằng cách giúp
con người sống có lý tưởng vừa sống, vừa tiến hóa và thăng hoa, thay vì sống hoàn toàn trần tục như chủ
trương của các triết gia vô thần và cộng sản thì làm sao
con người lấy cái gì để tiến hóa và thăng hoa? . Vì thế giáo dục mới chú trọng phát triển tinh thần,
đạo đức và trí thức cho toàn dân. Đây
mới thực sự là Ý
THỨC NHÂN BẢN. Văn hóa
Trung Hoa từ
bao ngàn năm qua đã thất bại và
bất lực trước sự thiếu
sót về giá trị nhân
bản là
TINH THẦN, ĐẠO ĐỨC và
TRÍ THỨC của con người. Chính
quyền là chính quyền của vua-quan, do vua-quan và vì vua-quan. Muôn dân phải phục
vụ vua-quan. Ngược lại, chủ nghĩa Nhân Vị xuất phát từ nền văn hóa của Thánh
Kinh Kito giáo đã xây dựng nền Đệ I Cộng Hòa với một chính quyền của dân, dân
và vì dân. Vì thế, chính quyền được xây dựng để phục vụ dân (stewardship). Đó
là chỗ khác biệt giữa tin thần Công Hòa, nho quan hủ lậu và thực dân phong kiến.
. 4----Từ
một xã hội bất công và bất bình đẳng Cách mạng Dân chủ Miền Nam đã có Hiến Pháp để xác
định quyền bình đẳng của mọi người, bình đẳng trước luật pháp và bình đẳng
trong các cơ hội đã được luật pháp bảo vệ (equal protection of law and equal
opportunity). Cả đời Tổng thống Diệm được Hoàng Đế Bảo Đại, thực dân Pháp, fascist Nhật
và Hồ Chí Minh mời cộng tác, ông chỉ đòi hỏi những người mời ông cộng tác một điều kiện,
PHẢI TÔN TRỌNG QUYỀN TỐI THƯỢNG CỦA TOÀN DÂN VIỆT NAM VÀ THỰC THI CÔNG LÝ
XÃ HỘI (sovereignty and social justice). Và ông đã không chịu hợp tác với
ai hay đã rũ áo từ quan vì không thế lực nào chịu điều kiện mà ông đưa ra. Ông
ôm ấp một cuộc cách mạng xã hội (social revolution) để đem công bằng và độc lập
đến cho đời sống những người nông dân và lao động Việt Nam luôn luôn phải sống
trong những xã hội bất công và bất bình đẳng trong nghèo đó xác sơ và đau khổ. Muốn
thế, khi nắm quyền hành quốc gia, ông phải đối đầu thường xuyên với ba thế lực
đầy quyền năng và nanh vuốt hãi hùng sẵn sàng ăn tươi nuốt sống ông, đó là THỰC DÂN, PHONG KIẾN VÀ CỘNG SẢN khi tìm kiếm công lý cho dân cho nước của ông. Đó là cái
giá mà Tổng thống Diệm phải trả cho tình thương yêu mà ông dành cho những người nông
dân và lao động Việt Nam khi ông muốn đem công lý xã hội đến cho họ. Trong 9 năm ông
cầm quyền toàn dân Việt Nam đã hưởng được công bằng xã hội trong nền Đệ I Cộng Hòa. Nhưng
cái giá mà Tổng thống Diệm phải trả cho sự công bằng trong xã hội Việt Nam đó---LÀ CÁI
CHẾT CỦA CHÍNH ÔNG. Ông là người chăn dắt, nuôi dưỡng và che chở cho
bao triệu con chiên đúng như Thiên Chúa đã ủy thác cho ông và ông phải nằm xuống
cho đàn chiên được sống trong ấm no và hạnh phúc. Chính sử của người dân Việt
làm sao quên được sự thật này? Tất cả những kẻ thù và những người chống đối Tổng thống
Diệm đều nhắm vào con người Công giáo để chỉ trích và riễu cợt ông nhưng người
cộng sản vô cùng lo sợ trước niềm tin tôn giáo mãnh liệt của ông Tổng thống Diệm khi quốc
gia này đang phải đối đầu với làn sóng vô thần đang xâm lăng Việt Nam. Chính nhờ niềm
tin tôn giáo đó ông đã thắng Hồ Chí Minh và CSBV.
5---Từ một nền kinh tế nghèo khổ,
cuộc Cách mạng Dân chủ Miền Nam đưa
chương trình cải cách ruộng đất giúp cho hơn 3 triệu nông dân có mỗi người 3 mẫu
đất để canh tác vì vậy canh nông đã phát tiển vượt bực. Chính quyền vừa vãn hồi
được an ninh vùng nông thôn vừa thiết lập đường xá, cầu cống, trường học, trạm
y tế cho các vùng nông thôn có 16. 000 ngôi làng. Bên cạnh đó là phát triển
thương mại, kỹ nghệ, khoa học kỹ thuật và chăn nuôi cũng như ngư nghiệp v… v. Nhờ
vậy người dân Miền Nam đã có đời sống kinh tế tự túc, ấm no và hạnh phúc với quyền sống,
quyền tự do, quyền tư hữu được bảo đảm bởi Hiến Pháp và luật pháp quốc gia.
6----Từ một vực thẳm chia rẽ và
xung đột hận thù gần như nạn sứ quân, Cách mạng Dân chủ Miền Nam đã dẹp được các sứ quân hay chiêu dụ những phe phái
chống đối về hợp tác với chính quyền. Nhờ đó mới ổn định được an ninh, chính
tri, xã hội và kinh tế. Đây là những thành quả thật lớn lao mà 11 vị thủ tướng
Việt Nam trước và sau Tổng thống Diệm đều đã bất lực. Nếu không có một chính quyền mạnh, khôn
ngoan và sáng suốt, can đảm như Tổng thống Diệm thì không thể nào đứng vững trước những
khó khăn và gian nan như thế. Những khó khăn và gian nan không bút nào tả xiết.
Muốn có một chính quyền mạnh thì phải có đủ quyền hành và quyền lực hợp hiến và
hợp pháp, vì thế Tổng thống Diệm đã bị chỉ trích như một nhà độc tài, mặc dù Hoàng Đế Bảo
Đại và Quốc Hội đã long trọng trao quyền cho ông, Tổng thống Diệm không sang đoạt hay
cướp quyền hành như Hồ Chí Minh. Nếu cho đó là độc tài thì sự độc tài đó là cần thiết
trước tình thế quá khẩn trương của vận mệnh quốc gia và vận mệnh của toàn dân. Những
người chống đối Tổng thống Diệm không dám thừa nhận sự thật là---Tổng thống Diệm đã nắm nhiều
quyền hành, cứ coi ông như một nhà độc tài. Nhưng quan trọng hơn quyền hành là CỨU
CÁNH CỦA QUYỀN HÀNH là gì? NẾU CỨU CÁNH TỐI HẬU CỦA QUYỀN HÀNH
QUỐC GIA LÀ ĐEM LẠI SỰ ỔN ĐỊNH, HÒA BÌNH VÀ ẤM NO HẠNH PHÚC CHO TOÀN DÂN thì Tổng thống
Diệm đã đạt được cứu cánh tối hậu đó. Từ một xã hội xung đột sâu xé
và chia rẽ, hỗn loạn, quyền hành đã vãn hồi được trật tự và ổn định. Nhờ đó mà
xã hội Miền Nam mới phát triển được để thành HÒN NGỌC VIỄN ĐÔNG. Tại sao những người
chống đối không nhìn vào thành quả vĩ đại đó nhỉ?
7---Làn sóng giải thực do HK chủ
xướng để đòi lại quyền độc lập và tự chủ cho gần 70 quốc gia đang bị các đế quốc
thực dân chiếm đóng và đô hộ từ Đê I và II Thế Chiến. Trên thực tế Việt Nam cũng đã
có ba lần được độc lập vào 1945, 1949 và 1954. Và chính Hồ Chí Minh và đảng Cộng sản Việt Nam đã cướp
chính quyền và phá tan ba lần độc lập của Việt Nam. Đó là «công lao» đầu tiên của cách mạng cộng sảntại Việt Nam. Sau khi chiến thắng
Điện Biên Phủ, Hồ Chí Minh và Cộng sản Việt Nam làm cách mạng để làm cho cả MB điêu tàn với 17 triệu
dân sống trong sợ hãi kinh hoàng, và đói khổ triền miên. Sau đó lại xua quân tiến
chiếm Miền Nam và làm tan nát cả quốc gia Miền Nam trên mọi phương diện cũng như phá tan nền
độc lập thứ 3 của Việt Nam. Như thế là công hay tội? Trước đó, Cách mạng Dân chủ Miền Nam đã bảo vệ được tự do
và độc lập cho quốc gia Miền Nam trong 9 năm để xây dựng quốc gia và phát triển toàn
diện cho đất nước.
Tổng thống Diệm đã củng cố vững mạnh nền độc lập vào
1954 bằng cuộc Cách mạng Dân chủ Miền Nam
để xây nên Đệ I Cộng Hòa Việt Nam và xây nên HÒN NGỌC VIỄN ĐÔNG. Một Hiến
Pháp Dân Chủ đã được soạn ra. Một chính quyền dân chủ của dân, do dân và vì dân
đã được thành lập với những giá trị của một hệ thống chính trị thời hiện đại, có
tam quyền phân lập, tư pháp độc lập và một Quốc Hội và một tổng thống do dân bầu
đại diện dân. Tất cả đường lối và chính sách quốc gia đều mang tinh thần PHỤC VỤ
DÂN. Đây là lần đầu tiên sau bao ngàn năm, nước Việt Nam đã có một CHẾ ĐỘ CỘNG HÒA để
tất cả những viên chức chính quyền và những người được Hiến Pháp trao quyền
hành quốc gia để PHỤC VỤ DÂN VÀ BẢO VỆ QUYẾN LỢI CỦA QUỐC GIA.
Khi Hồ Chí Minh. Cộng sản Việt Nam và những thế lực
chống đối đã lật đổ và thảm sát Tổng thống Diệm và ông Ngô Đình Nhu thì HÒN NGỌC
VIỄN ĐÔNG đã sụp đổ. Đời sống của dân và quyền lợi quốc gia không còn nữa.
8---Hồ Chí Minh và Cộng sản Việt Nam đã đưa người xâm
nhập vào tất cả ngõ ngách của đời sống quốc gia để tuyên truyền, nằm vùng, khủng
bố, ám sát, gieo sợ hãi kinh hoàng cho người dân và chính quyền và phá hoại triệt
để và toàn diện đời sống của dân và đời sống quốc gia. Trong Cách mạng Dân chủ Miền Nam, chính quyền Miền Nam đã
xây dựng quốc phòng, lực lượng cảnh sát, quân đội, an ninh và lực lượng phòng vệ
dân sự để đương đầu với những âm mưu của Hồ Chí Minh và CSBV khi họ xâm nhập vào Miền Nam. Ngân
sách quốc phòng và an ninh chiếm 80% tiền viện trợ Mỹ cho quân sự và an ninh.
9----Từ một tình trạng an ninh
và toàn vẹn lãnh thổ luôn luôn bị đe dọa, vào 1958 theo sự tiết lộ của sử gia
CS là Lê Tùng Minh, người đã về hồi chánh thì vào 1958, 85% cơ sở nằm vùng của
CSBV và MTGPDTMN đã bị phá vỡ. Đặc biệt là an ninh các vùng nông thôn tại Miền Nam, các
Ấp Chiến Lược mọc lên khắp nơi đã tách cs ra khỏi dân và an ninh nông thôn đã
được bảo đảm nên dân mời an tâm phát triển tốt đẹp như mọi người đề thấy. Cách mạng Dân chủ Miền Nam đang đà chiến thắng
CSBV. Thật khốn thay, những nhà báo Mỹ và Âu Châu thiên tả và một số người Mỹ
ngây thơ đã phúc trình ngược lại. Họ cho rằng CSBV đã chiếm được nhân tâm của
người dân nên CSBV đang chiến thắng. Phong Trào Phản Chiến tại Mỹ xuống đường
biểu tình chống CTVN đã hô to: Hồ! Hồ! Hồ! will win. Từ đó chính quyền Kennedy
thay đổi chính sách và lật đổ Tổng thống Diệm nên HK đã thua trận tại Việt Nam và chiến lược
an ninh toàn cầu của HK tại Á Châu gặp khó khăn như ngày nay.
10---Khi Tổng thống Diệm và đệ I Cộng
Hòa nhìn đâu cũng thấy kẻ thù đầy quyền năng và banh vuốt vây hãm đêm ngài và
vây hãm tứ bề thì quyền tối thượng và quyền tự quyế t của dân tộc lúc nào cũng
mấp mé bờ vực thẳm. Vì thế, Cách mạng Dân chủ
Miền Nam và Tổng thống Diệm đã tìm mọi cách để bảo vệ quyền tối thượng của
toàn dân và quyền tự quyết của dân tộc nên--- sẵn sàng nói «no» với người Mỹ và các thế lực ngoại
bang khác; vì thế mà họ không ưa ông. Những thế lực chống đối và thù nghịch gọi
ông là «bù nhìn» của Pháp và Mỹ không
chịu nhìn vào sự thật này. Cái giá mà Tổng thống Diệm phải trả cho sự bảo vệ
quyền tối thượng của toàn dân và quyền tự quyết của dân tộc bằng chính cái chết
thảm thiết của ông. Ông dâng hiến mạng sống của chính ông để bảo vệ quyền tối
thượng và quyền tự quyết của dân tộc ông và vì thế ông đã bị giết với chết quá
rùng rợn và đau thương.
Ngày nay nhìn lại 10 vấn nạn vĩ
đại của dân tộc Việt Nam trong suốt thế kỳ 20th mọi người có thể nhìn thấy
toàn bộ bức tranh thảm sầu với BI KỊCH ĐẪM
MÁU CỦA VIỆT NAM. Thế giới trí thức của Mỹ, Âu Châu và thế giới
đã viết trên 1200 cuốn sách vế bi kịch này. Và theo Tổng Thống Richard Nixon
thì phần đông những cuốn sách này đã phạm vào 22 lỗi lầm.
VÀ CHÍNH VÌ 22 LỖI LẦM NÀY MÀ Tổng thống DIỆM VÀ HÒN NGỌC VIỄN ĐÔNG CỦA Miền Nam BỊ ĐÓNG
ĐINH TRÊN THẬP TỰ GIÁ.
1---Chiến tranh Việt Nam là một cuộc nội
chiến.
2---thứ nhất, Hồ Chí Minh là người quốc
gia (nationist), thứ đến mới là người cộng sản. Ông đã được dân MBVN và Miền Nam Việt Nam ủng
hộ.
3---Tổng Thống Ngô Đình Diệm là
bù nhìn của Pháp.
4---Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam hoàn
toàn độc lập với CSBV.
5---Việt Cộng đã chiếm được nhân
tâm của người dân nông thôn Miền Nam qua những chính sách nhân đạo của họ.
6---Theo Thỏa Hiệp Geneve 1954, chính
quyền Ngô Đình Diệm và HK có trách nhiêm pháp lý để đi đến thống nhất hai miền
Nam-Bắc qua các cuộc bấu cử.
7---Những hiệp ước «trung lập hóa» Lào 1962 đã ngăn chặn được
sự mở rộng của chiến tranh ĐD.
8---Những cuộc biểu tình của Phật
giáo vào 1962 để chống chính quyền Diệm bởi vì bị đàn áp tôn giáo.
9---Chính quyền Johnson là chính
quyền đầu tiên gởi quân đội HK đến tham chiến tại Việt Nam.
10---Phần lớn quân đội HK bị
nghiện ma túy, phải chịu trách nhiệm trong chiến tranh về vai trò của họ khi
dùng những kỹ thuật độc ác và phi nhân trong chiến tranh.
11---Số quân nhân da đen bị thệt
mạng quá cao khi chiến đấu tại Việt Nam.
12---Hoa Kỳ đã thua về quân sự tại
Việt Nam.
! 3---Hoa Kỳ đã thua trong cuộc
Tổng Công Kích tết Mậu Thân.
14---Những cuộc ném bom bí mật của
HK, và tấn công trên bộ vào các căn cứ quân sự của CS tại Cambodia vào 1972 phải
chịu trách nhiệm về việc Cambodia rơi vài tay CS.
15---Chủ trương chính sách của
HK khi ném bom đã nhắm vào thường dân.
16---Con số thường dân chết
trong CTVN cao hơn các cuộc chiến tranh khác.
17---Tù binh HK được MBVN đối xử
rất nhân đạo.
18---Nhờ những cuộc biểu tình của
phản chiến tại HK đã làm cho chiến tranh Việt Nam chấm dứt nhanh hơn.
19---Những thỏa ước của hòa đàm
Paris 1973 là nỗ lực tồi bại để HK rút quân và làm cho Miền Nam Việt Nam sụp đổ.
20---HK có thể làm những việc giống
như 1969 và 1973.
21---Thuyết Domino đã chứng tỏ
sai lầm và thất bại.
22—Đời sống của người dân Việt
Nam và ĐD tốt đẹp hơn kề từ khi HK rút đi.
Tất
cả 22 nhận định trên đều sai lầm, không đúng sự thật,
(trích trong
cuốn No More Vietnam, tác giả Richard Nixon, trang 11, 112, và 113.)
Kết luận:
Tại sao những cuốn sách viết về CTVN lại
có tới 22 lỗi lầm? Câu trả lời là đúng như
triết gia Trần đức Thảo đã nhận xét: tầng lớp trí thức Mỹ và Tây Phương
phần đông đã căn cứ theo những tài liệu của Cộng sản Việt Nam hay CS quốc tế đưa ra cho những
thành phần trí thức thiên tả hay tả phái căn cứ vào đó mà viết sách viết báo
hay viết sử hoàn toàn theo tin tức, sự kiện, bằng chứng hay chiều hướng có lợi
cho CS. Cuối cùng là Tuyển Tập về Chế Độ Ngô Đình Diệm, gồm 106
bài viết của 86 tác giả theo phe chống đối, hoặc viết theo cảm quan
riêng tư của họ hay trích dẫn những tác giả Mỹ và Âu Châu đã vấp phải 22 lỗi lầm
mà Tổng thống Nixon đã đưa ra trong hơn 1200 cuốn sách viết về CTVN.
Tất cả những tác giả ngoại quốc
hay các tác giả Việt Nam thuộc phe chống đối không đi tìm sự thật của hai phe—Quốc
Gia và Cộng Sản trong CTVN mà viết ra. Họ chỉ
chĩa mũi dùi vào Tổng thống Diệm, đệ I Cộng Hòa và quân dân Miền Nam Việt Nam để phê bình, chỉ trích
và kết án. Không có mấy ai chỉ trích, phê bình và lên án Hồ Chí Minh và Cộng sản Việt Nam mới chính
là những kẻ gây ra chiến tranh thảm khốc để tiến chiếm Miền Nam. Chẳng
lẽ Hồ Chí Minh và Cộng sản Việt Nam có chính nghĩa trong cuộc chiến đẫm máu này, và là một chế độ
chính trị hoàn hảo hơn chế độc đệ I cộng Hòa Việt Nam hay sao? Sự thật đó
cho thấy tất cả đã đối xử vô cùng tàn bạo, độc ác và bất công đối với Tổng thống Diệm
và quân Dân Miền Nam. Vì thế những người công dân thuộc tầng lớp nông dân
tại Miền Nam đã từng sống thanh bình hạnh phúc dưới thời Đệ I Công Hòa dưới sự lãnh đạo
của Tổng thống Diệm. Vì sự bất công đó chúng ta phải
tìm kiếm cho ra những sự thật
của lịch sử để trả lại công lý cho lịch sử Việt Nam. Cứ coi như ông đã
có nhiều quyền hành như một nhà độc tài; cứ coi như ông cũng có những thiếu sót,
khiếm khuyết và sai lầm trong 9 năm cầm quyền hành quốc gia---nhưng Tổng thống Diệm đã
đạt được cứu cánh tối hậu của quyền quốc gia mà Hiến Pháp đã trao cho ông. Ông
đã đem lại ấm no hạnh phúc cho 15 triệu dân Miền Nam, trong đó có chúng ta. ĐÓ
LÀ SỰ THẬT VÀ LẼ PHẢI CỦA LỊCH SỬ Việt Nam HIỆN ĐẠI KHÔNG AI CHỐI CÃI ĐƯỢC,
lại càng không thể bôi xóa lấp liếm sự thật và lẽ phải mãi mãi được. Trong xã hội
thực dân, phong kiến nho quan và nhất là cộng sản đã tước đoạt quyền sống, quyền
tự do, quyền tư hữu và quyền tìm kiếm hạnh phúc của người dân; trong khi đó, theo
Thánh Kinh: TIẾNG NÓI CỦA DÂN LÀ TIẾNG NÓI CỦA TRỜI. thế nhưng tiếng
nói của Trời luôn luôn bị bóp nghẹt trong các xã hội đó. Vì thế người dân phải
tự mình đứng lên đòi lại quyền có tiếng nói. Tổng thống Diệm và ông Ngô Đình Nhu đã nằm
xuống từ tháng 11 -1963, thật oan khiên, nghiệt ngã, nghẹn ngào và đưa lại nỗi
buồn đứt ruột đứt gan cho những người dân Miền Nam Việt Nam đang sống trên Hòn Ngọc Viễn bỗng
chốc chiến tranh, và sự mù lòa và mê sảng của trí thức thế giới, đã xô tất cả
vào địa ngục để phải sống trong tay những người cầm quyền hành quốc gia chẳng
ai có lương tri, lương năng và lương tâm nữa. Cách mạng CS đã chủ trương «duy vật», lại «vô thần» thì con người làm sao còn có lương tâm, lương tri và lương
năng nữa? Đã «vô thần» thì làm sao
tránh được «vô minh»? Đã «duy vật» thì con người và súc vật khác
nhau ở chỗ nào vậy? Con người lương thiện và hoàn toàn vô tội bị chà đạp, bị
bóc lột, bị bỏ đói, bị hiếp đáp, bị tra tấn hành hạ và sát hại khắp nơi tại ba
Miền đất nước Việt Nam, nhưng không ai được phép than khóc hay rên rỉ. Vì thế, chúng
ta không có ai là «sử gia hoài Ngô» tại
hải ngoại, mà chúng ta nối tiếc đời sống của chúng ta trên Hòn Ngọc Viễn Đông
thủa nào. Chúng ta là những con người đau khổ và mất mát mọi bề, kể cả tiếng
nói của lương tâm lúc nào cũng khao khát, quyền sống, quyền tự do, quyền tư hữu…
đều bị tước đoạt phũ phàng. Làm sao con người không hoài niệm tưởng nhớ tới những
ngày ấm no hạnh phúc của đời mình, được sống trong một xã hội có tự do và công
lý, và được sống trong vòng tay của những người cầm quyền hành quốc gia đều có
đạo đức, có lương tâm, lương tri và lương năng? Những người nắm quyền hành được
Hiến Pháp và toàn dân trao quyền để phục vụ dân, chứ không phải bị tước đoạt
phũ phàng quyền sống của chúng ta như dưới chế độ cs hiện nay? Nhưng phần đông
chúng ta vẫn không có tiếng nói… NGƯỜI CÓ TIẾNG NÓI ĐỂ BÊNH VỰC NHỮNG KẺ CÔ THẾ
VÀ NGHÈO KHỔ LÀ Tổng thống NGÔ ĐÌNH DIỆM thì nay còn đâu nữa…
We are really a voiceless people,
are’nt we?,
Chúng ta---những người dân thấp cổ bé miệng trong xã hội phong kiến và thực dân cũng như cộng sản phải tự
mình đứng lên tranh đấu cho quyền sống, quyền tự do, quyền tư hữu và quyền tìm kiếm hạnh phúc cho
chính mình và cho tất cả anh em khốn khổ của chúng ta
trong xã hội cộng sản. Chúng ta phải nói cho tất
cả 14 kẻ thù của Tổng thống Diệm và kẻ nền Đệ I Cộng Hòa là---cho toàn dân Việt Nam nghe những
câu trả lời về 10 vấn nạn vĩ đại trên DÒNG SỬ MỆNH VIỆT từ 1945-1975 và cho 90
triệu dân Việt biết---TẠI SAI CÁC NGƯỜI NỠ HỦY DIỆT CÂY CỦA SỰ SỐNG,
để làm gì hay để trồng lại trên dòng sinh mệnh của Việt Nam MỘT CÂY CỦA SỰ CHẾT?
Đó là câu hỏi buồn bã nhất, uất
nghẹn nhất, đau thương nhất và cần thiết nhất còn rơi rớt lại trong đêm tối âm
u của dòng sử mệnh Việt.
Tất cả những gì các ngài nói và
viết về Tổng thống Diệm và Đệ I Cộng Hòa 52 năm qua; cứ coi đây là «tiền đề lịch sữ (historic thesis) và bài viết
này là phản đề của lịch sử (historic anti-thesis) để chờ cộng luận suy xét
khách quan và công bình trước khi có tổng hợp đề của lịch sử (Historic
synthesis), từ đó mới mong tìm được MỘT
SINH LỘ CHO QUÊ HƯƠNG VIỆT NAM YÊU DẤU CỦA TẤT CẢ CHÚNG TA. Những tiền đề lịch sử đó, dù được viết
bởi những người Cộng sản Việt Nam, những người tay sai cộng sản, những người thân cộng, những
kẻ tranh danh đoạt lợi, tranh bá đồ vương, tranh quyền cướp nước tại Việt Nam hay những
người trí thức tả phái ở Mỹ và Âu Châu đã chĩa những mũi dùi độc địa vào Tổng thống
Diệm và chế độ Cộng Hòa Việt Nam một cách hết sức bất công và lạnh lùng độc ác để đẩy Tổng thống Diệm và
quốc gia Miền Nam Việt Nam vào tử lộ. Những trí thức, sử gia, học giả hay nhà báo mù quáng
và lầm lạc trong thế giới Tây Phương hay những “thằng ngốc hữu dụng» đem tấm thân trân quý của mình để cho CS khai thác trục
lợi để giúp cho Hồ Chí Minh và Cộng sản Việt Nam chiến thắng trong chiến tranh Việt Nam và làm cho Hoa Kỳ,
lần đầu tiên trong lịch sử, phải thua nhục nhã trong chiến tranh vì sự phản bội
của chính người Mỹ thiên tả hay tả phái tại Mỹ. Tất cả những cây viết đó
đã tạo ra phong trào phản chiến (anti-war movement), không phải chống chiến
tranh Việt Nam mà là chống Tổng thống Diệm và chống Miền Nam Việt Nam cũng như chống Hoa Kỳ. Họ không chống
những kẻ gây ra chiến tranh là Hồ Chí Minh và CSBV; họ chống làm sao để Hồ Chí Minh và Cộng sản Việt Nam chiến
thắng trong cuộc chiến này để đóng đinh Miền Nam Việt Nam trên thập tự giá. Mục đích
của họ là làm mọi cách cho HK phải thua thật đau đớn và nhục nhã tại Việt Nam. Những
người trí thức tả phái hay thiên tả tại Mỹ và Âu Châu phải nhìn thật kỹ vào ba
quốc gia CS tại Á Châu, đặc biệt là Cộng sản Việt Nam và CS Bắc Kinh để thấy hai đảng CS này
đều có triệu triệu đảng viên nhưng tuyệt nhiên KHÔNG CÓ MỘT ĐẢNG VIÊN CS
NÀO VÔ SẢN cả. Và thực tế là những người trí thức tả phái hay thiên tả,
có một người nào chịu làm một người vô sản không? Nếu không có lấy một người thì
«lý tưởng cộng sản»chỉ là trò bịp bợm
ấu trĩ hay điên rồ của Marx. Còn nói về chủ trương vô thần lại càng điên rồ hơn
nữa. Tại sao, tại vì con người có thể từ bỏ tôn giáo, có thể chối bỏ Thượng Đế,
vì vô tri bất mộ---nhưng con người không thể chối bỏ LƯƠNG TÂM CỦA CHÍNH MÌNH. Chối bỏ lương
tâm thì sẽ trở thành những con người «vô lương tâm» tức «những
con người vô hồn» và «những con người vô minh». Những con
người «vô lương tâm» chắn chắn sẽ
khai sinh ra MỘT XÃ HỘI VÔ LƯƠNG TÂM. Đó là xã hội Trung Hoa Việt
Nam và Bắc Hàn tại Á Châu hiên nay. Hai xã hội này đã chiến thắng những con người
HỮU THẦN tức những con người CÓ LƯƠNG TÂM để khai
sinh ra HAI ĐỊA NGỤC CỦA TRẦN GIAN. Thực tế lịch sử là như vậy.
Và thế giới trí thức thiên tả và
tả phái tại Mỹ và Âu Châu đã biện minh đã nỗ lực không ngừng để chĩa những mũi
dùi đầy quyền năng của trí thức giết cho bằng được những người có lương tâm để
dọn đường cho những người vô lương tâm lên ngôi thống trị các nước Á Châu. Ngày
nay nhìn lại hai khuynh hướng cách mạng: CÁCH
MẠNG DÂN CHỦ Miền Nam Việt Nam và CÁCH MẠNG CỘNG SẢN TẠI
HOA LỤC và VIỆT NAM. Con người thấy kết quả ra sao? Một bên là bất
bạo động và xây dựng. Bên còn lại chủ trương bạo lực và phá hoại khác nhau như
thế nào và kết quả ra sao?
Thử nhìn lại sự thật lịch sử xem,
NẾU CON NGƯỜI CẦN TÌM MỘT SINH LỘ CHO QUỐC GIA THÌ ĐI THEO CUỘC CÁC MẠNG nào?
Trong một xã hội chưa hề được phát triển, dân trí thấp kém, văn hóa chính trị lạc
hậu, xã hôi bất công và bất bình đẳng, kinh tế nghèo khó điêu linh, một mảnh đất
hận thù sâu xé, tự do độc lập phôi thai bị đe dọa, toàn bộ đời sống bi khủng bố
từ thành thị đến thôn quê, an ninh quốc và lãnh thổ quốc gia bị thù trong giặc
ngoài vây hãm tứ bề, và quyền tối thượng và quyền tự quyết của một dân tộc bị
treo lơ lửng trước rừng đao kiếm và bom đạn mù lòa của dục vọng quyền lực bành
trướng, của chiến tranh và thù hận---là thực trạng xã hội, và là DÒNG SỬ
MỆNH NÃO NỀ của Việt Nam trong thế kỷ 20th. Cách mạng thực sự
có ý nghĩa gì, hay cách mạng là thay đổi và chuyển hóa dòng sử mệnh não nề đó? Dòng
sử mệnh này có khác gì thực trạng xã hội Nga Sô, Trung Hoa Lục địa và 25 quốc
gia cộng sản khác trên toàn thế giới vào thế kỳ 20th không ? Nếu
không thì cái mà cách mạng phải làm là đưa đất nước vào con đường phát triển, nâng
dân trí lên bằng những chính sách giáo dục khôn ngoan, chấm dứt lạc hậu bằng
cách hiện đại hóa và dân chủ hóa văn hóa chính trị, xóa bỏ bất công và bất bình
đẳng trong xã hội, độc lập tự do phải được bảo vệ bằng mọi giá, tiêu diệt mầm mống
khủng bố, chấm dứt mọi hình thức hận thù để đoàn kết quốc gia, an ninh và toàn
vẹn lãnh thổ phải phải đặt thành ưu tiên số 1 để ổn định xã hội bằng luật pháp
thật nghiêm minh và công minh, và cuối cùng là quốc gia không thể nào mất quyền
tối thượng và quyền tự quyết được, nếu quốc gia đó muốn làm cách mạng để thay đổi
chuyển hóa xã hội.
Khi karl Marx đưa ra Tuyên Ngôn
Cộng Sản vào 1848, thay vì CÁCH MẠNG CS XÓA BỎ 10 VẤN NẠN VĨ ĐẠI CỦA XÃ HỘI
Con người, nhất là các xã hội Đông Phương, ông lại đi xóa bỏ giai cấp bằng
hận thù, xóa bỏ quyền tư hữu, xóa bỏ tôn giáo… Vì thế, cách mạng CS đã có gần
100 năm làm cách mạng mà 10 VẤN NẠN XÃ HỘI trong 27 quốc gia cộng
sản vẫn còn nguyên vẹn---cộng thêm không biết bao là vấn nạn mới do cách mạng
CS để lại cho 27 quốc gia đó. Cách mạng CS không chỉ bất lực trước những vấn nạn
của xã hội con người, mà CÁCH MẠNG CỘNG SẢN còn trở thành VẤN
NẠN CHÍNH CHO XÃ HỘI CON NGƯỜI VÀ NGĂN CHẶN DÒNG TIẾN HÓA CỦA Ý THỨC NHÂN BẢN
VÀ VĂN MINH CỦA NHÂN LOẠI. Tệ hại hơn nữa là CÁCH MẠNG CS ĐỒNG NGHĨA ĐỒNG NGHĨA
VỚI THẢM HỌA VÀ TỘI ÁC.
Trong khi đó, trong CTVN, Miền Nam Việt Nam
không chỉ là Tiền Đồn của Thế Giới Tự Do trong Chiến Tranh lạnh, mà còn là mẫu
mực CÁCH MẠNG DÂN CHỦ cho gần 70 quốc gia vừa được độc lập trên tiến
trình giải thực do Hoa Kỳ lãnh đạo và chủ trương sau Đệ II Thế Chiến. Hầu hết
các quốc gia này đều bị đe dọa bởi phong trào bành trướng của cộng sản trên
toàn thế giới đến để phá hoại hay cướp mất nền độc lập phôi thai của họ. Các quốc
gia này đều có những vấn nạn như Việt Nam, đặc biệt là các quốc gia ĐNA thì đều
phải đối đầu với sự đe dọa trầm trọng của làn sóng đỏ của CSQT, đặc biệt là CS
Hoa Lục và CSBV. Không có mấy quốc gia thành công trên đường bảo vệ độc lập và
xây dựng dân chủ. Cuộc CÁCH MẠNG DÂN CHỦ Miền Nam để xây nên nền Đệ I Cộng Hòa và Hòn Ngọc Viễn
Đông thành công được là nhờ Tổng thống Diệm học được kinh nghiệm của CÁCH MẠNG HOA KỲ
vào 1776. Các Nhà Lập Quốc Hoa Kỳ trong cách mạng xây dựng nên nước Mỹ, và
Tổng thống Diệm trong CÁCH MẠNG DÂN CHỦ Miền Nam đã xây nên hòn Ngọc Viễn Đông---cả hai cuộc
cách mạng này đều theo tinh thần của Kito giáo, và các Founding Fathers của HK
và Tổng thống Diệm đều có đức tin tôn giáo (religious faith) cực kỳ mạnh mẽ nên hai cuộc
cách mạng mới thành công tốt đẹp như thế. Từ những thành quả mà mọi người đều
thấy chứng tỏ rằng CÁCH MẠNG DÂN CHỦ Miền Nam đã hơn hẳn---không chỉ Hồ Chí Minh, mà còn hơn cả Marx, Lenine,
Staline, Mao Trạch Động, Fidel Castro… trong cách mạng cộng sản.
Một bên đem đến ấm no hạnh phúc
cho hơn 15 triệu dân Miền Nam Việt Nam. Bên còn lại chỉ đưa đến THẢM HỌA và TỘI ÁC.
Đây mới là BÀI HỌC VĨ ĐẠI CỦA CHIẾN TRANH Việt Nam mà tất cả tầng lớp
trí thức tả phái và thiên tả tại Mỹ và Âu Châu phải học, nên học và cần học trước
khi hướng dẫn con người làm cách mạng---để thay đổi chuyên hóa tâm thức của con
người trước khi muốn thấy xã hội được thay đổi. Từ những vấn nạn xã hội, cách mạng
phải có khả năng thay đổi và chuyển hóa các vấn nạn đó; thay đổi và chuyển hóa làm
sao cho con người sống thanh bình an lạc, ấm no và hạnh phúc, chứ không phải tạo
thêm THẢM HỌA và TỘI ÁC như trong 27 quốc gia cộng sản.
Vì thế, BÀI HỌC CHIỀN TRANH VIỆT
NAM (the lesson of Vietnam War) chính là bài học CÁCH MẠNG DÂN CHỦ MIỀN NAM và
CÁCH MẠNG CỘNG SẢN MIỀN BẮC.
Công Dân NAT
Political scientist
No comments:
Post a Comment