Tính
chính danh của đảng CSVN
Tiến Văn
Thưa quí vị đảng viên cộng sản lâu
năm cùng các bạn công an, bộ đội thân mến,
Cách đây không lâu, cộng tác viên
của chúng tôi đã được chứng kiến một cuộc bàn luận trong gia đình của một sĩ
quan quân đội mang quân hàm thượng tá. Viên sĩ quan này có cha đẻ cũng là sĩ
quan quân đội của chế độ hiện hành nhưng thuộc thế hệ phục vụ trong thời chiến
tranh Nam-Bắc 1954-1975. Người cha năm nay đã lớn tuổi, ngoài việc đọc báo Nhân
dân, báo Quân đội Nhân dân và nghe các tin tức do chi bộ đảng cung cấp, hoàn
toàn không có khả năng đọc các tin tức tự do trên mạng. Ngược lại, người con là
viên sĩ quan thượng tá lại là người năng động, luôn tự tìm hiểu, theo dõi các
tin tức ngoài luồng từ nhiều năm qua bất chấp các ngăn cấm đe dọa của tổ chức.
Do tiếp nhận các nguồn thông tin khác nhau, quan điểm của hai cha con ngày càng
trở nên khác hẳn nhau trên nhiều vấn đề. Những cuộc gặp gỡ hiếm hoi của hai cha
con thường trở thành những cuộc tranh cãi, bất đồng không mấy vui vẻ mà phần
thua thường thuộc về người cha.
Trong cuộc bàn luận nói trên, viên
sĩ quan cha khăng khăng cho rằng:
«Phải quyết giữ cho đảng cộng sản – tức đảng Hồ-Tàu – tiếp tục là lực lượng
duy nhất lãnh đạo đất nước vì đảng cộng sản đã có công lao giải phóng dân tộc,
thống nhất đất nước.»
Viên sĩ quan con đáp lại với cha rằng:
«Thưa cha, chúng ta tạm chưa bàn đến hai chữ “công lao” xem có phải đúng
là “công lao” không hay là điều ngược lại, con chỉ xin hỏi cha rằng: nếu có một
đảng phái khác giỏi hơn, ít tham nhũng hơn đảng cộng sản thì cha có tán thành để
đảng phái đó cầm quyền, lãnh đạo đất nước không hay là cha vẫn phản đối?»
Người cha gắt lên: «Làm gì có cái đảng phái đó?»
Viên sĩ quan con vẫn ôn tồn đáp lại
cha bằng một giọng hơi buồn:
«Làm sao cha dám khẳng định rằng không có đảng phái tốt hơn đảng cộng sản?»
Người cha im lặng nhưng không giấu
được sự ấm ức của người không chịu chấp nhận sự đúng đắn của phía đối thoại. Một
hồi sau, dường như vừa phát hiện ra một điều quan trọng, người cha giật giọng hỏi
người con:
«Nào, thế anh chỉ cho tôi xem hiện nay có đảng nào tốt hơn đảng cộng sản
không?»
Viên sĩ quan con, sau hồi trầm
ngâm, nói với người cha vẫn bằng một giọng thoáng buồn:
«Có dám cho ai thành lập đảng nào khác đâu mà có hở cha?»
Dường như biết chắc người cha sẽ
không trả lời, viên sĩ quan con nói tiếp:
«Câu hỏi của cha chả khác gì cha bịt miệng tất cả mọi người rồi cha nói
rằng chả thấy ai lên tiếng cả.»
Thưa anh chị em và quí vị, đó chỉ
là sự thuật lại một phần trong cuộc tranh luận nhỏ giữa hai cha con, giữa hai thế
hệ trong một gia đình có truyền thống làm sĩ quan quân đội của chế độ cộng sản.
Nhưng cuộc tranh luận nhỏ này lại
phản ánh một vấn đề hết sức nghiêm trọng của chế độ cộng sản Hồ-Tàu. Đó là tính
chính danh cho sự cầm quyền độc tôn của đảng Hồ-Tàu đang bị thế hệ mới đặt lại
vấn đề. «Tính
chính danh» nói một cách dân dã đó là sự hợp lí, hợp lẽ của một sự tồn
tại.
Như anh chị em và quí vị đã thấy
rõ, những lập luận và lí lẽ của người cha kể trên, thoạt nghe, có vẻ rất đúng đắn.
Nhưng một khi bị đối diện với những câu hỏi, những chất vấn ngược lại của người
con, chúng đã lộ rõ đó chỉ là những lí lẽ ngụy biện, hoàn toàn vô lí.
Các tuyên truyền, thông tin, lập
luận hiện nay của bọn chóp bu nhằm biện hộ cho sự độc tài, độc tôn của chúng
cũng có bản chất giống hệt các lí lẽ, lập luận của viên sĩ quan cha vừa kể.
Nhưng có một điều khác là bọn chóp bu hiện nay luôn tránh né, trốn tránh để
không phải đối thoại, tranh luận công khai, trực tiếp với xã hội. Bởi chúng
hoàn toàn biết rằng, một khi phải đối thoại, tranh luận công khai với xã hội, sự
vô lí, giả trá, ngụy biện của chúng sẽ ngay lập tức bị lật tẩy – giống hệt như
tình trạng người cha già đáng thương của viên sĩ quan trẻ kể trên.
Chúng tôi gọi người cha già đó là «đáng thương»
là bởi ông chỉ là một nạn nhân của chính sách tuyên truyền, nhồi sọ một chiều của
đảng Hồ-Tàu; vô tình ông đã trở thành một kẻ tòng phạm, đồng lõa với những kẻ
chủ mưu bán nước và áp bức bóc lột dân ta. «Đáng thương» cũng bởi ông vẫn đang hết sức tận
tụy bảo vệ cho chính cái đảng đang hàng ngày hàng giờ gây ra các thảm họa về
môi trường, sức khỏe, giáo dục, y tế, giao thông cho chính bản thân ông và con
cháu của ông.
Một điều «đáng thương» nữa đối với viên sĩ
quan già vừa kể là ông thuộc về số người hết sức lạc hậu, tụt hậu bởi ngay ở thế
hệ ông và thế hệ trước ông đã có nhiều người thức tỉnh, không chỉ thoát khỏi sự
gông cùm tư tưởng của đảng Hồ-Tàu mà còn dám đứng lên đả phá, chống lại đảng Hồ-Tàu
như các cụ Hoàng Minh Chính, Nguyễn Hộ, Nguyễn Văn Trấn, Lê Hồng Hà, Trần Độ.
Tuy nhiên, viên sĩ quan trẻ trong
cuộc tranh luận đã cho chúng ta thấy một dấu hiệu tiến bộ, lạc quan không chỉ ở
mức độ gia đình. Đó là một dấu chỉ của tình trạng chung hiện nay trong cả hai lực
lượng công an và quân đội. Sự mở mang hiểu biết đang ngày càng phát triển vượt
thoát khỏi những cấm cản, rào cản của chế độ. Hệ quả tất yếu của mở rộng hiểu
biết sẽ là những biến chuyển, thay đổi về nhận thức, quan điểm trước các vấn đề
chính trị xã hội. Và hệ quả tất yếu tiếp theo chắc chắn sẽ là các hành động phù
hợp với những khát khao, biến đổi về nhận thức, quan điểm.
Chế độ cộng sản Hồ-Tàu hiện nay kết
cục như thế nào, thiết nghĩ tất cả chúng ta đã hình dung được câu trả lời.
Tâm Anh và Tiến Văn thân chào tạm
biệt và hẹn gặp lại quí vị anh chị em trong chương trình tuần tới.
07/04/2019
No comments:
Post a Comment