BẢN TIN ĐẶC BIỆT
Thư
Xin Lỗi Của Bà Tiến Sĩ Naomi Wolf Gửi Đến Những Người Bảo Thủ
(trích phần 2, trong http://diendantraichieu.blogspot.com/p/tin-tuc-1832023.html)
o0o
Diễn Đàn Trái Chiều tuần này xin phép phổ biến lại một bức
thư xin lỗi của một cựu cố vấn/phụ tá cho các TT của đảng Dân Chủ là
Bài viết khá dài nhưng hết sức quan trọng nên DĐTC đăng
nguyên văn lại. Quý độc giả cần đọc để hiểu rõ thời sự Mỹ dưới cái nhìn ‘trái
chiều’ nhưng trung thực. Bức thư tự nó không đưa ra dữ kiện nào mới lạ về những
dối trá của Ủy Ban Điều Tra của Hạ viện mà khối bảo thủ kể cả Diễn Đàn Trái
Chiều này đã viết từ lâu, mà cái đáng nói là tính can đảm của bà Wolf, đã dám
công khai và thẳng thắn nhìn nhận mình đã sai vì đã bị đảng DC lừa gạt và lừa
gạt như thế nào.
Nếu bức thư xin lỗi của bà Naomi Wolf không mở mắt được những
người cuồng mê phe DC thì chẳng có gì có thể lay tỉnh họ được.
Lời
mở đầu của Bác Sĩ Phạm Hiếu Liêm:
Tiến Sĩ Naomi Wolf là một nhà trí thức feminist tầm
vóc lớn, một đảng viên Dân Chủ Mỹ cao cấp, từng là cố vấn cho các Tổng Thống
Clinton, Obama và các ứng cử viên Tổng Thống Al Gore và Hillary Clinton. Tiến
Sĩ Wolf từng chống đối Tổng Thống Trump kịch liệt vì bà tin vào những gì truyền
thông thiên Tả nói và viết về ông. Tiến Sĩ Wolf là một người tôn trọng tự do và
công lý theo phái Libertarian. Niềm tin của bà vào phái cấp tiến đảng Dân Chủ
bị lung lay qua các hành vi và chính sách của chính phủ Biden và bà Pelosi cùng
các sự dối trá trong đại dịch Covid-19 của Bác Sĩ Fauci và các hãng bào chế
thuốc chủng. Hôm qua bà công bố lá thư xin lỗi đến các người Mỹ bảo thủ vì bà
đã hiểu lầm và gây tổn thương cho họ cùng nước Mỹ. Văn phong và cách trình bày
dữ kiện và lý do vững chắc cùng lời xin lỗi thành thật khiến ai nấy cũng phải
đọc để suy nghĩ. Mời bấm vào link dưới đây để đọc:
https://naomiwolf.substack.com/p/dear-conservatives-i-am-sorry
Bài
phỏng dịch do Nguyễn Thị Bé Bảy
Ngày 14/3/2023
Thư Xin Lỗi Gửi Đến Những Người Bảo Thủ
Đội ngũ của tôi đã bị lôi cuốn vào một hệ thống tuyên
truyền viễn tưởng
Tiến Sĩ Naomi Wolf
Ngày 9 tháng 3 năm 2023
Không còn cách nào để né tránh phút giây này.
Đây là Thư Xin Lỗi chính thức của tôi, gửi những
người Bảo Thủ và những người «Đặt Nước Mỹ
Lên Hàng Đầu» ở khắp mọi nơi.
Thật là dễ bị cám dỗ để giấu nhẹm việc đối mặt với sự
cả tin của chính mình, để tiếp tục không bao giờ thừa nhận rằng mình đã bị lừa,
với kết quả là phạm vào sai lầm khi phán đoán. Những sai lầm này nhân lên hàng
chục ngàn, thậm chí là lên đến hàng triệu người giống như tôi, đã làm tổn
thương hàng triệu người khác như tất cả các bạn.
Tôi nợ các bạn một lời xin lỗi toàn diện, vì tôi đã
tin vào rất nhiều lời nói dối. Và, kết quả của những lời nói dối này, và sự cả
tin của tôi, và sự cả tin của những người có quan điểm tương tự với tôi, dựa
trên những điều cơ bản sai lầm, đã khiến cho danh dự của nhiều người bảo thủ bị
hoen ố!
Việc bôi xóa lịch sử của cá nhân và lịch sử của công
chúng là một việc làm sai trái! (Đây là
nguyên nhân gián tiếp của bức thư!)
Nguyên nhân trực tiếp của bức thư xin lỗi này là do
vụ phát hình trong hai đêm trước (6/3/23) về những đoạn phim đã từng bị loại ra
trong hàng chục nghìn giờ phim được thu hình từ các máy quay phim an ninh của
Điện Capitol Hoa Kỳ vào ngày 6 tháng 1 năm 2021. Đó là những đoạn phim được Chủ
Tịch Hạ Viện Kevin McCarthy gửi cho nhà bình luận Tucker Carlson của Fox News.
https://www.axios.com/2023/03/08/mccarthy-defends-jan-6-footage-tucker-carlson-fox-news
Trong khi «những
người kiểm chứng sự thật» tuyên bố là «thông
tin sai lệch» khi cho rằng Dân Biểu Nancy Pelosi chịu trách nhiệm về vai
trò của Cảnh Sát Thủ Đô (UACP) vào ngày hôm ấy,
thì thực tế cho biết là Cảnh Sát Thủ Đô (USCP) phải
chịu sự giám sát của Quốc Hội Hoa Kỳ:
https://www.uscp.gov/the-department/oversight
Đây cũng chính là Quốc Hội đã triệu tập Ủy Ban Ngày 6
Tháng 1, và đã dùng hàng triệu đô la tiền thuế của người dân để biến cái ngày
khủng khiếp đó, và sự kiện bi thảm đó, thành một thông điệp được xử dụng để bôi
nhọ một cựu Tổng Thống trở thành kẻ khủng bố, và bôi nhọ tất cả những người
theo Đảng Cộng Hòa, bằng cách liên kết họ với «những người theo chủ nghĩa nổi dậy,» hoặc những người đồng tình và
đồng hành với những người theo chủ nghĩa nổi dậy.
Chỉ có mắt nhắm mới không nhìn thấy Cảnh Sát Viên
Brian Sicknick hãy còn sống trong đoạn phim do Tucker Carlson trình chiếu. Ông
Sicknick là người mà một số lãnh đạo Đảng Dân Chủ và hầu hết truyền thông cánh
tả loan tin là đã bị những kẻ bạo loạn tại Điện Capitol đánh chết vào ngày 6
tháng 1. Giám định viên y tế của sở Cảnh Sát Thủ Đô tuyên bố rằng cảnh sát viên
này chết vì «nguyên nhân tự nhiên»,
nhưng ông ấy cũng chết «trong khi thi
hành công vụ.»
Bất kể sự thật của kết luận khó hiểu này là gì, nhưng
với tất cả sự tôn trọng tôi xin gửi lời chia buồn tới gia đình của Cảnh Sát
Viên Sicknick. Hoàn cảnh cái chết của ông ấy rất quan trọng đối với công chúng,
vì cái chết của ông ấy không phải do sự kiện Ngày 6 Tháng 1, vụ «đột nhập thủ đô», dù nghiêm trọng nhưng
không thể mô tả là một «cuộc nổi dậy chết
người».
Thật là buồn, Cảnh Sát Viên Sicknick qua đời hai ngày
sau đó vì hai cơn đột quỵ, theo như bản báo cáo cho biết sự thật trái ngược với
tin tức của giới truyền thông cánh tả!
Không lẽ bất kỳ người nào biết suy nghĩ, cho dù họ là
một đảng viên Đảng Dân Chủ cả đời, lại không nhận thấy Thượng Nghị Sĩ Chuck
Schumer đã không nói với thế giới rằng đoạn phim mà ông Carlson phát hình là
không có thật? Thay vào đó, ông ấy cảnh cáo rằng, thật «đáng xấu hổ» khi Fox cho chúng ta xem những đoạn phim ấy.
Cũng thật kỳ lạ, khi The Guardian cho rằng ông
Carlson và Fox News mang tội «lạm dụng»
một số video Ngày 6 Tháng 1. Chẳng phải báo chí muốn có sự minh bạch hoàn toàn
đối với tất cả các sự kiện được công chúng quan tâm hay sao?
Làm thế nào bạn có thể «lạm dụng» một cảnh quay có thật từ một sự kiện liên quan đến quốc
gia?
Thượng Nghị Sĩ Mitch McConnell, lãnh đạo phe thiểu số
tại Thượng Viện, cũng không nói đoạn phim trên Fox News là giả mạo hoặc được
sửa chữa. Thay vào đó, ông ấy nói rằng đó là «một sai lầm» khi không theo đúng quan điểm về các sinh hoạt do cơ
quan cảnh sát của Điện Capitol tổ chức. Đây là tuyên bố của McConnell về tính
chính thống, không phải là một tuyên bố về sự kiện thật hay không thật.
Tôi không đồng ý với cách giải thích của ông Carlson
mô tả các video «hầu hết là sự hỗn loạn
ôn hòa».
Tôi thật sự nghĩ rằng, thực là sai lầm khi hạ thấp
mức độ nghiêm trọng về việc một cơ quan lập pháp bị xâm phạm an ninh dưới bất
kỳ hình thức nào, và chuyện đó đã xảy ra.
Nhưng bạn không cần phải đồng ý với lời giải thích
của Carlson về các đoạn phim, để tin rằng ông ấy đã thể hiện một sinh hoạt
truyền thông có giá trị, nó chỉ đơn giản là chiếu lên các đoạn phim gốc được
trao cho ông ấy, như tôi đã tin.
Và hãy nhớ rằng, theo luật, những đoạn phim đó thuộc
về chúng ta, là hồ sơ của công chúng. Và tất cả những hồ sơ của công chúng đều
thuộc về người dân Hoa Kỳ. Cục Lưu Trữ Quốc Gia giải thích: «Trong một nền dân chủ, hồ sơ thuộc về dân
chúng.»
https://www.archives.gov/publications/general-info-leaflets/1-about-archives.html
Bạn không cần phải đồng ý với cách giải thích của
Carlson, để nhận thấy hành vi đạo đức giả mới nhất của Cánh Tả. Người «anh hùng thông thái» của tôi, Daniel
Ellsberg, được Cánh Tả ca tụng vì đã tiết lộ bất hợp pháp Hồ Sơ Ngũ Giác Đài.
Báo New York Times cũng được hoan nghênh vì đã đăng tài liệu bị tiết lộ này vào
năm 1971.
https://www.mtsu.edu/first-amendment/article/1435/daniel-ellsberg
Việc ông Carlson phát hình tài liệu Ngày 6 Tháng 1,
tôi không thấy nó quan trọng đến nỗi chính phủ hiện tại cần phải giấu kín, và
Fox News ủng hộ sự tiết lộ tài liệu đó cho công chúng, nó khác với trường hợp rere
Hồ Sơ Ngũ Giác Đài bị tiết lộ trước đây như thế nào?
Bạn không cần phải đồng ý với cách giải thích của ông
Carlson, để kết luận rằng đảng Dân Chủ trong vai trò lãnh đạo, nghiêng về phần
lợi ích của đảng mình, đã chọn lọc, thổi phồng, và xoay chuyển một cách dối trá
về những khía cạnh của Ngày 6 Tháng 1, biến một bi kịch của quốc gia thành một
chủ đề để bàn tán và chính trị hóa nó để làm mất uy tín của một nửa số cử tri.
Ngay từ đầu, đã có sự khuynh loát truyền thông. Đảng
Dân Chủ và những phe cánh, đã tường thuật về ngày 6 tháng 1 với vẻ khác thường
hoặc mâu thuẫn. (Điều này cũng không có nghĩa là tôi đồng ý với cách giải thích
sự kiện này của phe cánh hữu).
Cũng không thể bỏ qua cuộc phỏng vấn mà ông Carlson
đã thực hiện với Tarik Johnson, 1 cựu nhân viên trong văn phòng cảnh sát của
Điện Capitol. Johnson nói rằng ông không nhận được trả lời khi gọi điện thoại cho
cấp trên của mình để xin sự chỉ đạo, trong khi ông vô cùng sợ hãi, vào lúc mà
Điện Capitol bị đột nhập.
Tình huống này quả là bất thường, vì luôn luôn có một
hệ thống chỉ huy an ninh tại Điện Capitol, tại Tòa Nhà Rayburn, tại Bạch Ốc tất
nhiên…, và đây là một phần trong «kế
hoạch an ninh» vững chắc như đá.
Trên thực tế, thường có nhiều tay súng bắn tỉa đứng
trên các bậc thềm của Điện Capitol, hướng mặt ra ngoài. Tôi đã lưu ý điều này
khi nghiên cứu để viết quyển sách «The
End of
Lý do cần có một chuỗi mệnh lệnh chặt chẽ và một kế
hoạch an ninh tuyệt đối trong các tòa nhà này là để các cuộc khủng hoảng an
ninh như sự kiện Ngày 6 Tháng 1 không bao giờ có thể xảy ra.
Thực tế là có quá nhiều sự mập mờ khó hiểu trong lúc
thực thi các biện pháp an ninh vào Ngày 6 Tháng 1.
Không có cách nào ngoài việc bịt mắt để không nhìn
thấy rằng, trong số những hình ảnh bạo lực và đáng sợ của ngày hôm đó, như ông
Carlson tiết lộ là còn có hình ảnh các cảnh sát viên thuộc lực lượng Cảnh Sát
Thủ Đô Hoa Kỳ đi cùng với một người biểu tình, đã trở thành biểu tượng «Pháp sư Q-Anon» tên là Jacob Chansley,
và hộ tống anh ấy đi qua các hành lang trong trung tâm lập pháp của quốc gia
một cách êm ả.
Lạ lùng là tôi không cảm thấy ngạc nhiên, khi nhìn
thấy «Pháp sư Q-Anon» được Cảnh Sát
Thủ Đô dẫn đi qua các hành lang trong Điện Capitol, anh ấy như sẵn sàng khoe
trước ống kính trong lớp hóa trang đầy đủ, với mũ lông có sừng, ngực trần có
hình xâm (vào một ngày lạnh giá) và với bộ trang phục vương giả như trong phim.
Tôi không biết anh Chansley nghĩ là anh sẽ làm gì tại nơi ấy vào ngày hôm đó,
nhưng rất nhiều hình ảnh từ phía truyền thông cánh tả đã đặt anh ấy vào trung
tâm của sự kiện một cách ấn tượng, diễn tả bản chất man rợ qua vẻ bên ngoài của
anh. Nó minh họa chính xác thông điệp mà các đảng viên Đảng Dân Chủ trong nhóm
lãnh đạo muốn mô tả biến cố ngày hôm đó, và tôi không ngạc nhiên khi thấy con
đường dẫn anh đến trung tâm của sự kiện không bị ngăn chận, mà rõ ràng là được
Cảnh Sát Thủ Đô tạo điều kiện thuận lợi cho anh.
Một điểm mà tôi đã lặp đi lặp lại kể từ ngày 11/9, là
nhiều sự kiện trong lịch sử vừa có thật vừa được thổi phồng. Nhiều nhân vật
trong các sự kiện lịch sử có chương trình nghị sự của mình, nhưng đôi khi cũng
bị người khác xử dụng với chương trình nghị sự của riêng những người này, theo
cách thức mà những người trước không hề hay biết. Bọn khủng bố và chủ nghĩa
khủng bố dưới thời đại Bush là một điển hình. Vấn đề này vừa có thật vừa được
thổi phồng.
«Những người
yêu nước» hoặc «quân nổi dậy»
(tùy thuộc vào bạn là ai) tiến vào Điện Capitol là một phần của sự kiện có thật
và cũng bị người khác lợi dụng hoặc thao túng. Chúng tôi chưa biết liệu đây có
phải là trường hợp của Ngày 6 Tháng 1 hay không, hoặc nó xảy ra ở mức độ nào.
Cần phải có một cuộc điều tra thực sự về sự kiện này.
Là một người đã nghiên cứu lịch sử và bối cảnh của
lịch sử trong nhiều thập niên, tôi không ngạc nhiên chút nào khi thấy trên đoạn
phim lấy từ máy quay an ninh, người trở thành ‘gương mặt’ đáng nhớ nhất của
‘cuộc nổi dậy’ (hoặc bạo loạn, hoặc xâm phạm Điện Capitol) được hộ tống đến
trái tim của hành động, nơi hình ảnh của anh ấy có thể được nhớ mãi bằng một
loạt máy thu hình.
Có những khía cạnh khác trong vụ Ngày 6 Tháng 1 mà
tôi thấy bất thường ngay từ đầu. Tôi có nghiên cứu về mối liên hệ trong lịch sử
giữa các tòa nhà công cộng như Bạch Ốc và Điện Capitol với công chúng Hoa Kỳ;
tôi theo dõi cách thức công chúng được chào đón hoặc bị cấm vào các toà kiến
trúc này.
Tự thân Tòa Bạch Ốc và các bậc thềm của Điện Capitol
luôn mở rộng cho công dân Hoa Kỳ và du khách nước ngoài. Đó là những tòa nhà
công cộng. Sảnh đường của Quốc Hội mở cửa cho công chúng, vì vậy bất kỳ ai cũng
có thể quan sát Quốc Hội trong khi điều hành phiên họp. Đó là lý do tại sao,
thực sự, sảnh đường đã được xây dựng như nó vốn có. Trong trang web của chính
phủ Hoa Kỳ, Visitthecapital.gov, giải thích rằng bất kỳ ai cũng có thể xem
phiên họp của Quốc Hội; vé vào sảnh đường có sẵn từ Người Đại Diện.
https://www.visitthecapitol.gov/visit/know-before-you-go/watching-congress-in-session
Bạn cũng có thể vào Điện Capitol, xuất trình giấy tờ
tùy thân và thưởng ngoạn Phòng Triển Lãm, mặc dù các trang web khuyến khích du
khách nên tham gia các chuyến du ngoạn có hướng dẫn. Vé vào sảnh đường cũng
được cấp cho du khách nước ngoài khi họ bước vào Điện Capitol.
https://www.senate.gov/visiting/common/generic/visiting_galleries.htm
Nói cách khác, việc những công dân đã qua kiểm tra an
ninh được vào bên trong Điện Capitol, thậm chí cùng nhau đi lang thang trong
các hành lang là điều bình thường, mặc dù họ cần có thẻ để vào sảnh đường nếu
muốn quan sát Quốc Hội đang trong phiên họp.
Thật vậy, lễ nhậm chức là 1 sự kiện công khai trong
đó công dân Hoa Kỳ chỉ cần bước vào tòa nhà để cùng dự lễ ăn mừng, truyền thống
này kéo dài từ thời Tổng Thống Jefferson vào năm 1801 cho đến năm 1885.
Nhưng có một thay đổi, mọi thứ bỗng trở nên hỗn loạn
vào năm 1829. «Vào ngày 4 tháng 3 năm
1829, Andrew Jackson vẫn giữ truyền thống nhậm chức do Thomas Jefferson khởi
xướng, nhưng tổ chức thêm một buổi mở cửa tại Bạch Ốc.»
Sau lễ tuyên thệ nhậm chức và đọc bài phát biểu trước
Quốc Hội, Tân Tổng Thống Jackson trở lại Bạch Ốc để gặp gỡ và chào đón các
chính trị gia, những người nổi tiếng và thường dân. Rất nhanh chóng, đám đông
đã lên tới hơn 20.000 người, biến Bạch Ốc thường ngày trang nghiêm trở thành
một khung cảnh náo nhiệt. Một số khách đứng trên bàn ghế trong đôi giày dính
bùn trong khi những người khác lục tung các phòng để tìm tổng thống, họ làm vỡ
bát đĩa, làm bể đồ pha lê và giẫm đạp thức ăn rơi rớt trên thảm ở khắp hành
lang trong toà Bạch Ốc.
Truyền thống mở cửa Bạch Ốc tiếp tục cho đến khi có 1
số vụ âm mưu ám sát làm tăng mối lo ngại về an ninh. Xu hướng này kết thúc vào
năm 1885 khi Grover Cleveland tổ chức một cuộc diễn hành để thay thế, và ông đã
chủ tọa một cách an toàn từ khán đài dựng trước Tòa Bạch Ốc.”
https://www.history.com/this-day-in-history/jackson-holds-open-house-at-the-white-house
Nhưng Lễ Nhậm Chức không phải là dịp duy nhất mà công
dân Hoa Kỳ được viếng các tòa nhà công cộng ở
«The Bonus Army»,
«Đội Quân đòi Tiền Thưởng» đã tập hợp
đông đảo vào mùa hè năm 1932 của thời kỳ Đại Suy Thoái, để đòi «tiền thưởng» được hứa tặng các cựu chiến
binh phục vụ trong Thế Chiến Thứ Nhất, là một trường hợp của các công dân tập
hợp ôn hòa tại Điện Capitol.
Khi còn là sinh viên đại học, chúng tôi được dạy rằng
«Đội Quân đòi Tiền Thưởng» ngồi trên
bậc thềm của Điện Capitol và vận động các nhà lập pháp ra vào tòa nhà. Tôi nhớ
trong sách giáo khoa lịch sử của mình, hình ảnh đám đông ngồi trên các bậc thềm
của Điện Capitol vào năm 1932 như thế này:
«Hơn 25.000 cựu
chiến binh và gia đình của họ đã tới Washington, DC, để thỉnh cầu Quốc Hội và
Tổng Thống Herbert Hoover trao ngay tiền thưởng cho họ. May mắn thay cho những
người tuần hành, Pelham Glassford, cảnh sát trưởng địa phương bản thân là một
cựu chiến binh, đã tạo điều kiện thuận lợi cho dòng người này, bao gồm cả việc
thành lập một trại khổng lồ ở Anacostia Flats.»
Glassford hiểu rằng người Mỹ thừa hưởng quyền được
tập hợp tại
Vào ngày 15 tháng 6 năm 1932, Hạ Viện đã thông qua dự
luật trao tiền thưởng với số phiếu 211/176. Hai ngày sau, khoảng 8.000 cựu
chiến binh đã tập trung trước Điện Capitol trong khi Thượng Viện chuẩn bị bỏ
phiếu, đồng thời 10.000 người khác tập trung trước cây cầu nâng Anacostia. Cảnh
sát đã lường trước được rắc rối vì đám đông quá lớn. Cuộc tranh luận tại Thượng
Viện tiếp tục cho đến khi trời tối.
Khi tiền thưởng coi như không được thông qua, nhiều
người tuần hành đã không chịu rời đi, và Tổng Thống Hoover phải ra lệnh cho
quân đội trục xuất họ. Xử dụng hơi cay, xe tăng và một đội kỵ binh cầm kiếm do
Thiếu tá George S. Patton chỉ huy, Tham Mưu Trưởng Quân Đội Hoa Kỳ, Tướng
Douglas MacArthur đã đuổi những người tuần hành ra khỏi Washington và đốt cháy
doanh trại chính của họ ở Anacostia Flats.
https://billofrightsinstitute.org/essays/the-bonus-army
Tôi đề cập đến việc tập hợp đông đảo của Đội Quân đòi
Tiền Thưởng trên các bậc thềm của Điện Capitol vào năm 1932, để lưu ý rằng câu
chuyện Ngày 6 Tháng 1 của bây giờ, thường bị cho rằng là một hành động bạo lực
hoặc một sự «nổi dậy», nhưng đó chỉ
đơn giản là cuộc tuần hành ôn hòa đến Điện Capitol.
Chúng ta hãy nên cảnh giác việc viết lại lịch sử để
hình sự hóa sự tụ họp ôn hòa tại «Ngôi
Nhà của Nhân Dân» được Hiến Pháp bảo vệ.
Tập trung đông người một cách ôn hòa tại Điện Capitol
và các tòa nhà công cộng khác, là một phần quyền hạn và tài sản thừa kế của
chúng ta với tư cách là công dân, và việc xử dụng quyền tụ tập theo Tu Chính Án
Thứ Nhất của chúng ta đã có một lịch sử lâu dài. Thật vậy, theo truyền thống,
công chúng có quyền vào Điện Capitol một cách ôn hòa để nhận vé tham dự các sự
kiện, ngồi vào ghế trong đại sảnh và chứng kiến tiến trình điều hành theo những
cách khác.
Điện Capitol không phải là không gian khóa kín dành
riêng cho các nhà lập pháp, nhưng là nơi chào đón công chúng một cách có trật
tự. Chúng ta không nên bị khuyến khích để quên đi điều này.
Bạo động ngày 6 tháng 1 và các biến chuyển tiếp theo,
sau đó đã trở thành một điểm thảo luận của nhóm lãnh đạo Đảng Dân Chủ. Nó có
nguy cơ bị lợi dụng để biện minh cho việc đóng cửa hoàn toàn các tòa nhà công
cộng đối với công dân Hoa Kỳ.
Điều này sẽ tiện lợi cho các tên độc tài của bất kỳ
đảng nào.
Bỏ qua việc
phổ biến các đoạn phim bổ sung vào Ngày 6 Tháng 1 và việc nó có thể hoặc không
thể thay đổi quan điểm của chúng ta về lịch sử Hoa Kỳ như thế nào, tôi cần phải
nói lởi xin lỗi vì đã tin tưởng hoàn toàn vào «câu chuyện» của các nhóm truyền thông cánh tả, kể từ thời điểm nó được
tung ra mà không cần đặt câu hỏi.
Tất nhiên, những kẻ xông vào Điện Capitol bằng bạo
lực hoặc có hành vi bạo động bên trong đó, tất nhiên phải chịu trách nhiệm.
(Cũng như những người biểu tình bạo động thuộc mọi khuynh hướng chính trị bất
cứ ở đâu.)
Nhưng ngoài ra, bất kỳ ai trong khối lãnh đạo đã
trình bày sai với công chúng về các sự kiện trong ngày hôm ấy để bóp méo sự
thật phức tạp của lịch sử, họ cũng phải chịu trách nhiệm.
Sau những sự thật về Ngày 6 Tháng 1, như đảng Dân Chủ
dự định, nó sẽ trở thành «đường rầy thứ
ba»; một thủ đoạn được xử dụng để loại bỏ hoặc tội ác hóa toàn bộ dân số
cũng như những quan điểm chính trị khác với họ.
Các đảng viên
Cộng Hòa ôn hòa và những người bảo thủ nói chung đã bị ám ảnh bởi câu chuyện do
các đảng viên Đảng Dân Chủ kể về những gì đã xảy ra vào ngày hôm đó.
Vì vậy, một nửa đất nước đã bị hoen ố bởi sự chụp mũ,
và hiện nay có nhiều khu vực bị họ giả định là bao gồm những phần tử điên cuồng
hỗn loạn, bọn người hèn hạ chống dân chủ, và bạo lực mới nổi lên, mà mục tiêu
duy nhất của họ là giết chết nền dân chủ của chúng ta.
Thưa quý vị Cộng Hòa và Bảo Thủ, tôi xin tạ lỗi, vì
đã hoàn toàn tin vào nhiều thứ khác nữa, mà hóa ra nó không phải như tôi đã bị
tuyên truyền bởi NPR, MSNBC và The New York Times.
– Tôi đã từng tin rằng những câu chuyện về máy vi
tính xách tay của Hunter Biden là tuyên truyền của Nga, bởi vì hàng chục cựu
quan chức tình báo đã nói như vậy, và bởi vì Đại Học Johns Hopkins đã nói như
vậy.
«Trump đã trích
dẫn cụ thể một “máy vi tính xách tay” có chứa các emails được cho là của Hunter
Biden», «CNN Fact-Check» cho
biết, với nhiều dấu ngoặc kép.
https://www.cnn.com/factsfirst/politics/factcheck_036fb62c-377f-4c68-8fa5-b98418e4bb9c
Tôi đã tin tất cả những điều này, cho đến khi nó bị
lật tẩy.
– Tôi tin rằng chiến dịch tranh cử của Tổng Thống
Trump đã thông đồng với Nga, cho đến khi sự khẳng định này bị ném đi.
https://www.americanbar.org/news/abanews/aba-news-archives/2019/03/mueller-concludes-investigation/
– Tôi tin rằng Tổng Thống Trump là sở hữu của Nga,
bởi vì nhóm truyền thông cánh tả đã nói như vậy.
https://www.theguardian.com/us-news/2021/jan/29/trump-russia-asset-claims-former-kgb-spy-new-book
– Tôi tin vào toàn bộ hồ sơ của Steele, cho đến khi
tất cả sụp đổ tan tành.
https://www.bbc.com/news/world-us-canada-63305382
– Trên thực tế có hay không một «cuốn băng tiểu tiện khét tiếng»? Tại sao lại không? Vì rất nhiều
điều tồi tệ khác đã đổ lên đầu của người đàn ông này!
https://www.businessinsider.com/christopher-steele-trump-pee-tape-probably-exists-2021-10
– Tôi tin rằng Tổng Thống Trump đã xúi giục bạo loạn
tại Điện Capitol, bởi vì tôi không biết rằng, lời khuyên của ông ấy đối với
những người ủng hộ là hãy tập hợp «một
cách ôn hòa và yêu nước», đã bị xóa khỏi tất cả các bản tin mà tôi đọc.
Vì những lời dối trá như thế trên các nhóm truyền
thông cánh tả, những lời dối trá mà tôi và hàng triệu người khác tin tưởng, mà
một nửa cử tri của quốc gia chúng ta đã bị bôi nhọ và bị mất tính chính thống,
riêng bản thân của tôi cũng bị hướng dẫn sai lạc.
Nó gây tổn hại cho quốc gia chúng ta khi các nhóm
truyền thông cánh tả đặt lời nói vào miệng các tổng thống và cựu tổng thống, và
gọi họ là những kẻ phản bội hoặc tội phạm mà không cần bằng chứng.
Nó gây tổn hại cho đất nước khi chúng ta không thể
phân biệt sự thật với những lời nói dối. Đây chính xác là những gì mà bọn độc
tài tìm kiếm. Một cử tri không thể biết đâu là sự thật, đâu là sự giả dối và
thông qua những lời nói dối, phân nửa số cử tri đã bị khước từ một cuộc tranh
cử công bình để có thể chọn đúng ứng cử viên.
Tôi không thích bạo lực. Tôi tin rằng thủ đô của quốc
gia chúng ta phải được coi là một nơi chốn thiêng liêng.
Tôi không thích Tổng Thống Trump, vì tôi đã nghe
những lời nói dối về ông quá nhiều và quá lâu. (Tôi không biết, liệu rằng ác
cảm của mình có phải đã trở thành bản năng, do nhiều năm phải nhận những lời
dối trá quen thuộc?)
Nhưng tôi thích những người nói dối, họ đang là những
người canh giữ đất nước trong lúc này, thậm chí còn ít hơn là (không thích TT
Trump)!
Những người có trách nhiệm canh giữ đất nước hiện nay
đang nói dối với dân chúng về những sự kiện quan trọng nhất của thời đại chúng
ta, và do đó gây tổn hại cho quốc gia của chúng ta, bóp méo lịch sử của chúng
ta và tước đi một nửa quyền công dân của chúng ta, đó là quyền được nói, quyền
được đấu tranh và quyền được lựa chọn. Tuy nhiên họ không bị bôi nhọ, như lẽ ra
họ phải bị bôi nhọ như những kẻ bạo động phản quốc, cho xứng với sự tởm lợm của
chúng ta.
Tôi xin lỗi vì quốc gia đã bị tổn hại bởi quá nhiều
thông tin sai sự thật, được đưa ra bởi những người mà tôi công nhận vào thời
điểm đó.
Tôi xin lỗi «bộ
tộc» trước đây của tôi, đã tức giận với một nhà báo vì đã tham gia vào nghề
làm báo.
Tôi xin lỗi vì đã tin rất nhiều điều vô nghĩa.
Với ý nghĩ là nó không quá ít cũng như không quá
muộn,
Với quý vị Bảo Thủ, Cộng Hòa và MAGA:
Tôi xin tạ lỗi!
No comments:
Post a Comment