Tại sao Trung Quốc phải sụp đổ?
Tran Hung
Trung Quốc chắc chắn sẽ sụp đổ nếu đeo đuổi cuộc chiến tranh thương mại
với Mỹ đến cùng. Tuy nhiên nguyên nhân chính dẫn đến sự sụp đổ của Trung quốc
không phải do cuộc chiến thương mại Mỹ - Trung gây ra mà do «tư tưởng bá quyền» của dân tộc Trung Hoa
gây ra.
Sở dĩ nền kinh tế của Trung Quốc có được vị thế như hôm nay là do sự
dung dưỡng của Mỹ trong chiến lược «chia
rẽ» khối cộng sản, tức dùng «chiếc
đũa thần» để dẫn dụ Trung Quốc về phía Mỹ để chống lại Liên Xô. Sau khi
Liên Xô sụp đổ, nước Mỹ cũng thấm mệt và mục tiêu phát triển kinh tế được Mỹ
chú trọng mà thị trường Trung Quốc là nơi giúp Mỹ phục hồi kinh tế tốt nhất vì
dân số trên tỷ người và là nguồn cung cấp lao động giá rẻ cho các doanh nghiệp
Mỹ.
Tuy nhiên, bản chất «biến chủ
thành tớ» là bất biến trong dòng máu Trung Hoa, khi nghèo khó, dân Trung
Quốc sẵn sàng mua ve chai, nhôm nhựa nhưng khát vọng làm ông chủ của họ là
không hề phai nhạt. Để trở thành ông chủ thì họ bất chấp thủ đoạn, họ làm tất
cả mọi điều miễn sao mau chóng trở thành ông chủ. Điều này đã được cộng sản
Trung Quốc thể hiện cho thế giới thấy rõ ràng qua khát vọng «giấc mơ Trung Hoa» với chiến lược «vành đai - con đường», một dự án vĩ
cuồng để sớm đưa Trung Quốc trở thành cường quốc số 1 về kinh tế - quân sự vào
năm 2050 như tuyên bố của Tập Cận Bình tại phiên khai mạc đại hội đảng cộng sản
Trung Quốc vào cuối năm 2017. Chính tham vọng làm ông chủ thế giới của Trung
Quốc kích hoạt chiến tranh thương mại Mỹ - Trung sớm hơn dự đoán của các chuyên
gia.
Chính bản thân Tập Cận Bình cũng thừa hiểu một khi lời tuyên bố «sẽ bá chủ thề giới vào năm 2050» thì sẽ
vấp phải sự kiềm chế của Mỹ và các cường quốc khác, tuy nhiên nếu Tập Cận Bình
không lên gân tuyên bố thì sẽ không thỏa mãn được khát vọng bá chủ của giới
siêu giàu Trung Quốc trong và ngoài nước nói riêng và tập thể đảng cộng sản
Trung Quốc nói chung, vì vậy buộc lòng Tập Cận Bình phải ngông cuồng tuyên bố
dù thời điểm chưa phù hợp để Trung Quốc thực hiện bá quyền.
Phía Nhà Trắng và cá nhân ông Trump cũng không hề mong muốn phát động
chiến tranh thương mại với Trung Quốc trong lúc này vì nó không hoàn toàn có
lợi cho nước Mỹ, mục đích của Trump trong quan hệ với Bắc Kinh được thể hiện rõ
ràng là cân bằng thâm hụt thương mại với Trung Quốc từ mức 500 tỷ USD theo cách
tính của Trump xuống mức chấp nhận được là 100 tỷ USD/năm. Tuy nhiên điều này
với đảng cộng sản cũng như giới tài phiệt Trung Quốc là không thể bởi thói «ăn cắp quen tay». Khi Trung Quốc không
chấp nhận cân bằng cán cân mậu dịch với Mỹ thì sẽ vấp phải lệnh trừng phạt của
Mỹ bởi «tính thực dụng» của Mỹ không
cho phép Mỹ né tránh chiến tranh thương mại với đối thủ dưới cơ.
Là cha đẻ của nền kinh tế thị trường, là bậc thầy về mậu dịch, Nhà Trắng
và cá nhân ông Trump luôn nắm có phần thắng khi nổ ra chiến tranh thương mại Mỹ
- Trung. Mặc dù Trung Quốc có lợi thế là «đông
dân và ngu dân», ngu dân thì sẽ không vấp phải biểu tình, phản đối như nước
Mỹ nhưng ngược lại đây là điểm yếu nhất dẫn đến sự thảm bại và thảm họa cho
cộng sản Trung quốc. Với dân số hơn 1,4 tỷ người nhưng một nửa số này tức hơn
700 triệu dân Trung Quốc vẫn đang nghèo xác xơ, hạ tầng xã hội chỉ mới bán hoàn
thiện ở các khu đô thị, nguồn nước sạch và đất sạch đang khan hiếm do hậu quả
của việc đánh đổi môi trường để lấy phát triển kinh tế. Và trên hết Trung Quốc
vẫn phụ thuộc vào nguồn lao động giá rẻ, nền công nghiệp của Trung Quốc chủ yếu
là gia công, thực tế Trung Quốc chưa làm nổi viên bi trong bút bi mà phải đi
nhập khẩu về lắp ráp.
Khi hàng hóa của Trung Quốc bị Mỹ áp thuế cao, hàng loạt dây chuyền lắp
ráp, gia công bị đình trệ, nạn thất nghiệp sẽ hoành hành, quỹ phúc lợi xã hội
của Trung quốc không đáp ứng được làn sóng thất nghiệp như ở Mỹ. Thêm vào đó,
khi lương thực, nhu yếu phẩm nhập từ Mỹ vào sẽ đội giá do bị chính phú Trung
Quốc áp thuế cao để phản đòn, hầu bao của dân Trung quốc đã teo tóp lại thêm
teo tóp. Lúc này những khẩu hiệu như «thắt
lưng, buộc bụng, đồng cam cộng khổ...»
sao cưỡng lại cái bụng đói cồn cào, cái miệng háu ăn của hơn tỷ người kia.
Trong khi đó phía bên kia chiến tuyến, hàng triệu lao động Mỹ đang có việc làm
ổn định để «tự cung, tự cấp», nông sản không xuất sang Trung quốc nữa thì sẽ
được trợ giúp của chính phủ để chuyển đổi hoặc đi du lịch đó đây từ quỹ
phúc lợi dồi dào của Mỹ.
Chỉ bấy nhiêu đó cũng thấy rõ Trung Quốc sẽ tiêu tùng nếu bám theo lối
chơi của Mỹ. Tuy nhiên trong lúc này nếu Trung quốc không phản công lại Mỹ thì
thiên hạ sẽ xem đảng cộng sản Trung quốc không ra gì, cái ghế hoàng đế vĩnh cửu
của Tập Cận Bình cũng khó lòng giữ được, các đối tác độc tài cũng sẽ giật mình
nghĩ lại vì không tin tưởng vào chỗ dựa là Bắc Kinh, điều này còn tai hại hơn
là cố sức «ngựa Mỹ tới đâu, trâu Tàu tới đó», cứ tiếp tục theo giá mà Mỹ đang
tố vì cái ngưỡng giới hạn mà Trump đưa ra để cân bằng mậu dịch vẫn còn mênh
mông tới tận 500 tỷ USD/năm cơ mà.
Nhưng dù bị ép phải tự cân bằng thương mại với Mỹ thì Trung quốc cũng sẽ
sụp đổ bởi Trung quốc là một con ác thú chuyên bắt nạt muôn loài, khi nó chấp
nhận lối chơi do Mỹ áp đặt đồng nghĩa nó đã yếu đi, lúc này muôn loài sẽ bu vào
xé xác nó để trả thù, những thế lực sẽ xâu xé Trung quốc không đâu khác ngoài
các khu tự trị, những người có huyết hải thâm thù với cộng sản Trung quốc từ
thời Mao Trạch Đông cho đến Thiên An Môn và cả những kẻ bị Tập Cận Bình tiêu
diệt trong chủ trương «đả hổ diệt ruồi».
Cộng sản Trung quốc sẽ sụp đổ, kéo theo cộng sản còn sót lại trên thế
giới này trong đó có Cộng sản Việt Nam cũng dắt tay nhau xuống chín
tầng địa ngục. /.
Tran Hung
No comments:
Post a Comment